Page 38 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 38
“Nhất đại tài hoa, vi sứ vi khanh bất thiểm,
Bách niên sự-nghiệp. Tại gia tại quốc tử do vinh
(Tài hoa nhất đời, đi sứ và làm quan không thẹn.
Trăm năm sự-nghiệp, với nhà với nước chết còn vẻ-vang)
Ðình-thần viếng câu đối:
“Nhất viện cầm tôn nhân ký khứ,
Ðại gia văn-tự thế không truyền”
(Trong viện đàn cầm chén rượu, người đã đi
rồi,
Ðại-gia văn-tự, đời vẫn còn truyền)
4) Một số bài tiêu-biểu ngoài Truyện Kiều
Dưới đây là một vài trích-đoạn dịch thơ Hán-văn tiêu-
biểu, nói lên tâm-hồn và chí-hướng của Nguyễn-Du, từ đó đem
đối-chiếu với tiếng lòng cũng như cá-tính của ông qua Ðoạn-
Trường Tân-Thanh. Tạm chia làm ba loại sau:
a) trữ-tình:
* bài gửi cô Nhật, lái đò
Một giai-thoại kể lại: Năm 15 tuổi, hằng ngày đi học phải qua đò
ngang của cô Ðỗ-thị-Nhật để sang bên kia Gia-Lâm. Một hôm đến
bến trễ, muốn làm quen với cô lái đò, nhưng chưa dám, cậu Bảy
bèn viết mấy câu thơ vào mảnh giấy nhờ bạn đưa giùm:
“Ai ơi, chèo chống tôi sang,
Kẻo trời trưa trật, lỡ-làng tôi ra.
Còn nhiều qua lại lại qua,
Giúp cho nhau nữa để mà...”
Hiểu ý, cô lái đò thêm vào hai chữ “quen nhau”. Một bữa kia, cô
lái e-lệ nói: “Bây giờ thay chữ “quen” bằng chữ “thương” nghe
cũng đường-được đấy cậu khóa nhỉ!” Cậu Bảy sung-sướng ứng-
khẩu ngay:
“Quen nhau nay đã nên thương,
37