Page 40 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 40
Trong thời-gian làm việc ở Huế (1805-1808), bài thơ trữ-
tình “Chiêm Bao Thấy Hái Sen” ghi trong tập thơ chữ hán “Nam
Trung Tạp Ngâm” là ngụ-ý tác-giả nhớ Hồ Xuân-Hương, cô hàng
xóm hái sen ở Tây-Hồ Thăng-Long năm xưa, bài thơ dịch như sau:
Sáng nay đi hái sen,
Hẹn cô kia đi với,
Chẳng biết có đến không?
Cách hoa nghe cười nói.
Hoa sen ai cũng ưa,
Cuống sen chẳng ai thích,
Trong cuống có tơ mành,
Vấn-vương không thể dứt.
(Phạm khắc-Khoan & Lê Thước dịch)
- Bài Long Thanh Cầm Giả Ca
Thoảng mấy tiếng thầm rơi giọt lệ,
Lọt tai mà như xé tấc son.
Giật mình hai chục năm tròn,
Tiệc bên Hồ Giám người còn chưa quên.
Cuộc tang hải thương điền thấm-thoắt,
Cõi nhân-gian thành quách đổi đời,
Tây Sơn cơ-nghiệp đâu rồi,
Mà làng ca vũ một người còn trơ?
Ngán trăm năm thì giờ chớp mắt,
Lệ thương-tâm ướt vạt áo là,
Nam về đầu bạc ngẫm ta,
Trách gì hương phấn bông hoa chẳng tàn!
(Hoàng-Tạo dịch thơ)
b) tình người vị tha
* bài Sở Kiến Hành (những điều trông thấy)
(bài thơ chữ Hán 42 câu,
39