Page 394 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 394
cho cái “địa-ngục ở miền nhân-gian” là xã-hội Kiều hay
chính cái xã-hội của ông. Có hiểu được nỗi lòng của ông như
vậy, mới nhìn-nhận rằng Nguyễn-Du là một nhà cải-cách xã-
hội. Xã-hội Việt-Nam ngày càng băng-hoại thê-thảm, ít ra
cũng phải chờ đến thế-hệ cháu chắt chúng ta, nếu bắt đầu
được thanh-tẩy ngay từ bây giờ, thì họa may mới lột xác
được! Như vậy, hỏi sao Nguyễn Du đã không khóc thầm mà
hoài-nghi phỏng-đoán rằng ba trăm năm sau không biết có
ai là người cảm-thông tâm-trạng của mình? Sợ rằng với hơn
một ngàn năm Bắc-thuộc, lại thêm sự du-nhập những chủ-
nghĩa ngoại-lai không-tưởng, phá vỡ tan hoang nền móng
của văn-hoá cội-nguồn, lời phỏng-đoán ba thế-kỷ của
Nguyễn-Du vẫn còn là một hy-vọng quá lạc-quan chăng?
Như đã đề-cập khi vào sách này (cước-chú tr. 10), Ðoạn
Trường Tân Thanh từng được dịch ra 31 thứ tiếng trên hoàn-
cầu, trở thành một di-sản văn-hoá quốc-tế. Năm 1965 Hội-
Ðồng Hoà-Bình Thế-Giới kỷ-niệm 200 năm năm sinh nhà
đại thi-hào Nguyễn-Du cùng với tám danh-nhân văn-hoá
khác trên thế-giới. Nguyễn-Du và Truyện Kiều vốn được
thế-giới ngưỡng mộ. Người nước ngoài say mê truyện Kiều.
Mới đây qua liên-hệ với Tiến-sĩ Bae Yang Soo ở Nam Hàn
chúng tôi được biết ông là một chuyên-gia nghiên-cứu về
Truyện Kiều. Luận-án tiến-sĩ của ông So-Sánh Truyện Kiều
Và Truyện Xuân Hương, một tác-phẩm văn-học khuyết
danh của Ðại Hàn có từ thế-kỷ thứ 18. Theo ông, Ðoạn
Trường Tân Thanh được Nguyễn Du thể-hiện bằng ngôn-
ngữ thi ca hết sức nghệ-thuật, trong khi đó Truyện Xuân
Hương thì bằng văn xuôi, tuy cả hai đều có chung một đề-
tài nói về thân-phận của một người con gái tài sắc vẹn toàn
nhưng bất hạnh. Tiến-sĩ Bae Yang Soo, người Nam Hàn,
có tên Việt là Bùi Lương-Tú, khoa-trưởng khoa Việt-Ngữ
trường đại-học ngoại-ngữ Pusan và là tiến-sĩ Ngôn-Ngữ
Việt-Nam duy-nhất ở xứ này. Ông tốt-nghiệp khoa tiếng
Việt trường Ðại Học Ngoại-Ngữ Hankuk ở Seoul năm 1988,
393