Page 314 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 314
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Nước chảy huê trôi.
Cái hạc bay lên vút tận trời!
Cửa động,
Đầu non,
Đường lối cũ.
Trời đất từ nay xa cách mãi!
Nghìn năm thơ-thẩn bong trăng trôi.
(Nguyễn Khắc-Hiếu)
b6- Thơ xuôi cũng thế, chẳng qua là một bài văn xuôi,
nhưng ngoài tứ thơ mênh-mang sâu-sắc, hình-thức tạo nên
thơ vẫn là nhạc-tính sử-dụng trong khuôn dáng trầm bổng
nhịp điệu. Có thể nói đây là một biến-dạng của lối văn biền-
ngẫu xưa. (**)
Trong ngôn-ngữ bình-thường, nếu không cân nhắc dùng
tiếng thì ngôn-từ trở nên rườm-rà dây cà dây muống; âm-
điệu lủng-củng, rời-rạc hay buồn lê-thê. Cho nên cần phải
phối-trí âm thanh, nhịp điệu sao cho lời rót vào tim óc người
nghe, tức là phải có kỹ-thuật sử-dụng từ. Kỹ-thuật này
không phải chỉ nắn-nót nhạc cho lời mà còn đan dệt ý cho
suông, tứ cho dồi-dào bóng-bảy, khiến cho ngôn-ngữ khả-
xúc. Kỹ-thuật này rất thuận-lợi đối với tiếng Việt vì cơ-cấu
của từ và nhạc-tính của từ.
---------------------------------------------------------------------------------
(**) Cước-chú: Ðộc-giả có thể tham-khảo thêm trong thi-tập Về
Nguồn, chúng tôi có giới-thiệu một số sáng-tác gồm những thể-
điệu thơ xuôi, thơ xuôi tổng-hợp, thơ lục-bát, song thất lục-bát,
lục-bát lưỡng tú (mỗi câu hai từ), lục-bát ghép từ, lục-bát đọc xuôi
đọc ngược, lục-bát liên-hoàn đọc xuôi đọc ngược, thơ Ðường
xướng hoạ, thơ Ðường ghép chữ, thơ Ðường đọc xuôi đọc ngược.
……………………………………………………………………………………………..
313