Page 315 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 315
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Ðến đây, rõ-ràng là học để "đọc và viết tiếng Việt" rất đơn-
giản dễ-dàng, nhưng để thấu-triệt, để rung động, để sống
động trong ngôn-ngữ Việt lại là một vấn-đề khác, vì lẽ ngôn-
ngữ Việt độc-đáo, cũng như tâm-hồn Việt có những sắc-thái
riêng. Nhân-sinh-quan và vũ-trụ-quan Việt vốn có những nét
đặc-thù ảnh-hưởng tới ngôn-ngữ Việt. Người Âu-Mỹ không
đánh giá đúng cái tâm-hồn ấy nên đã sa lầy trong cuộc
chiến. Người Cộng-sản đã chối bỏ cái tâm-hồn ấy nên đã
mê-muội phiêu-lưu, phí hoài thời-gian và sinh-mệnh của
dân-tộc đến nỗi phải ngỡ-ngàng không sao chôn vùi được tủi
nhục xót-xa theo nỗi tang-thương khốn-khổ của đồng-bào.
III- Sự Biến-Dạng Âm Và Thanh Giữa Các Miền
Cũng như bất cứ quốc-gia nào, mỗi miền đều có những thổ-
âm riêng; Tiếng Việt cũng thế. Ngoài sự khác nhau trong
cách dùng từ-ngữ và thành-ngữ, tiếng nói mỗi miền phát-âm
theo giọng khác nhau.
1- Khác nhau về âm giọng
a- Ở miền Bắc, tiếng Việt phát âm đúng với âm-vận
và dấu giọng, ngoại trừ một vài địa-phương quen nói ngọng.
Chẳng hạn, có những nơi không phát âm được phụ-
âm tr, thường đọc tr thành t, như đã có câu riễu: "Con tâu
tắng nằm ở bụi te".
Có vùng phát-âm lẫn-lộn th với s như: "mưa như xế
mà ra thân xì xế nào cũng cảm mất xôi!" Có vùng phát-âm
lẫn-lộn l với n như: "chim hót níu no" thay vì chim hót líu-lo;
"Ná rơi năn nong nóc" thay vì lá rơi lăn long-lóc.
314