Page 317 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 317
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Chả hiểu mô tê cũng toạ đồm.
(Tú Rua)
Từ Thanh-Hoá trở vào Nghệ-An, Hà-Tĩnh, từ Huế trở ra Hà-
Tĩnh, Nghệ-An, giọng nói nặng dần, dấu sắc nghe như dấu
hỏi, dấu huyền như dấu nặng. "Trước 1945, thổ-âm của
những miền quê xứ Huế còn giữ những nét đặc-biệt từ khi
Chúa Nguyễn vô lập-nghiệp" Những người miền quê này -
"đúng ra của đất Thuận-Hóa (Huế) hay của tỉnh Thừa-Thiên"
có một đặc-điểm "so với những vùng khác trên đất nước
Việt-Nam, là tiếng nói với một âm-sắc độc-đáo, với những
thổ-ngữ cực-kỳ đặc biệt" (Lê-văn-Lân, tài-liệu đã dẫn). Về
âm-sắc, giọng nói trầm nặng, âm nọ đọc trại thành âm kia
tương-tự: trại cả mẫu-âm lẫn cả phụ-âm đầu từ. Chẳng hạn:
Nêm muối đọc trại thành nêm mói
hứng nước ………………….hấng nác
canh bầu …………………….keng bù
ngắt lá ………………………..ngứt lá
choi …………………………….trọi
cắn………………………………cắm
phơi lúa ………………………phơi ló
lúa gạo ……………………….lóo cấu
nói ……………………………..noái
(trơ) trẽn….………………….trẻn (mắc cỡ)
Cái ……………………………...cấy
(sai) trái ……………………..(sai) trấy
nhơ-nhớp……………………dơ-dớp
như ………………………….. dư
nhà …………………………….dà
ông…………………………….ôông
tổ-quốc…………………….…tổ-quấc
316