Page 327 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 327

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            ---------------------------------------------------------------------------------
                (1) Chú-thích:  Nguồn  Gốc  Dân-Tộc  Việt-Nam,  Nhóm
                        NCSĐ xb,  Montréal, 1985
            ---------------------------------------------------------------------------------

                    b-  Chính vì vậy, chủng-tộc Việt ngay từ xưa đã
            có  một  ngôn-ngữ  riêng-biệt:  có  tiếng  nói  và  văn-tự
            riêng. Tiếng nói ấy vẫn còn tồn-lưu trong ngôn-ngữ
            Việt hiện nay.

            Đầu tiên ta có thể kể đến lập-luận của học-giả Hương-Giang
            Thái-văn-Kiểm. Theo ông:


            Tại  vùng  Bình-Trị-Thiên  vốn  là  đất  Châu  Ô  thuộc  Chiêm-
            Thành ngày xưa, vẫn còn lưu-truyền bài ca-dao nói về Châu
            Ô như sau:
                           “Ba đồn là đất châu Ô,
                           Một đoàn vợ lính trảy vô thăm chồng.
                           Gặp trộ mưa dông
                           Đàng trơn gánh nặng,
                           Mặt trời đã lặn,
                           Đèo Ngang chưa trèo,
                           Khớp hòn đá cheo-leo.
                           Gặp o gánh ló,
                           Chộ chú chăn trâu
                           Ba đồn quan lính ở đâu?”

            Trong bài dân-ca này, chúng ta thấy nhiều cổ-ngữ như trãy
            là chạy, khớp là khiếp (khiếp sợ), o là cô, ló là lúa, chộ là

                                          326
   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331   332