Page 331 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 331
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
c- Sau cùng, riêng về thể thơ lục-bát với những
bài ca-dao làm nên khúc hát câu hò đã chứng tỏ đây
là di-sản của nguồn-cội chủng-tộc Việt .
Nếu chúng tôi không lầm, còn nhớ khoảng năm 1971, 1972
(?) nhà văn Võ Phiến trong "Tùy-bút" của ông có dẫn-chứng
một bài hát ru em của sắc dân Chàm vùng Bình-Thuận. Bài
hát viết theo thể lục-bát được dân gian trong vùng hát ca
khắp ngõ hẻm hang cùng. Thể thơ lục-bát vẫn được sắc-dân
này sử-dụng từ xa-xưa, nó mang dấu-tích của cái gốc Mã-Lai
Đa-Đảo, nguồn-cội của chủng-tộc Việt-Nam.
Ngoài ra, sử còn ghi chép, trong những cuộc chinh-phạt
Chiêm-Thành, các vua nhà Lý đã cho bắt các cung-nữ Chàm
đem về Kinh. Cố giáo-sư Dương-quảng-Hàm vì vậy đã cho
rằng: "Ta có tiếp-xúc với ca-nhạc của Chiêm-Thành và chịu
ảnh-hưởng của nền ca-nhạc ấy". Và nhất là, như đã đề-cập,
thể thơ lục-bát này tuyệt-nhiên không có trong văn-học
Trung-Quốc. Văn-học dân-gian Trung-Hoa có Kinh-Thi. Văn-
học truyền miệng Việt-Nam có ca-dao mà thể thơ lục-bát là
chủ-yếu và thông-dụng. Ca-dao không những khác Kinh-Thi
về hình-thức với thơ lục-bát là nét đặc-thù, mà về nội-dung
cũng khác hẳn. Kinh-Thi là những bài thi ca cổ-phong được
Khổng Tử sưu-tầm san-định lại, nặng về giáo-huấn, lễ-nghi,
phong-tục, đóng khung trong một xã-hội khuôn-thước cổ-
điển, quân-chủ, phong-kiến, phụ-quyền, nam tôn nữ ti, nam
ngoại nữ nội, thấp-thoáng hình-ảnh của những khuê-nữ yểu-
điệu, những công-tử vương-tôn, những tình quê đôi lứa mà
nổi bật vẫn là những thôn-nữ "cúi đầu nép xuống sân mai
một chiều". Ca-dao Việt-Nam thì dù khởi-phát từ bậc trí-thức
ưu-thời hay từ kẻ dân-giả bình-thường, song nó vẫn là đúc
kết từ những sáng-tác truyền miệng của tập-thể dân-gian,
330