Page 333 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 333
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Pháp, đã ca-ngợi sự cương-quyết dũng-cảm khi so-sánh với
quan-niệm Âu-Tây, như thế này:
"Đối với chúng ta, đó là một sức mạnh bẻ vỡ bất cứ
vật gì bắt gặp dù chính mình có bị bẻ vỡ.
Sự cương-quyết của người Việt-Nam có nhiều điểm
khác, trước hết, đây là sự nhũn-nhặn, sự kiên-nhẫn,
sự bóng gió. Con đường được chọn để đưa đến kết-
quả, không phải luôn luôn là con đường thẳng; tuy
nhiên đích vẫn tới với thời-gian cần-thiết. Đây không
phải là sự cương-quyết của cây sến đứng đầu bão-
táp, mà là của cây sậy hay đúng hơn của cây tre rất
ẻo-lả nhưng rất cứng-rắn, mà người Việt-Nam gọi là
khôn-ngoan, có lẽ bởi chưng cây tre ngã xuống mà
không gẫy, điều này trước tầm mắt họ là sự khôn-
ngoan tột- độ (3)
-------------------------------------------------------------------------------------------
(3)Chú-thích: M. Pujarniscle, cité dans Méditation sur
l’histoire du Vietnam par Phạm-Quỳnh (France-Asie No
59 pages 1089-1090). Cửu-Long-Giang và Toan Ánh
dịch, trích trong Miền Bắc Khai-Nguyên tr. VIII, Đại-
Nam xb.
-------------------------------------------------------------------------------------------
Cái cá-tính ấy bàng-bạc trong ca-dao, trong văn-chương
truyền miệng, trong chữ nghĩa Việt-Nam. Bởi vì ngôn-ngữ
gắn liền với dân-tộc. Ngôn-ngữ mang văn-hóa đi theo
chủng-tộc, kết-hợp chủng-tộc thành một tổ-chức, thiết-kế
các quy-ước, định-chế, truyền-đạt duy-trì và phát-triển tâm-
thức của giống nòi.
332