Page 335 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 335
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Huyền-thoại nhắc-nhở rằng chúng ta đùm bọc yêu thương
nhau như trứng trong cùng một bọc do một cha mẹ sinh ra,
như bầu bí cùng leo chung một giàn:
“Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn!”
Huyền-thoại dạy rằng chúng ta có cả một triết-lý về vũ-trụ
nhân-sinh: triết-lý âm dương dịch-học tương-khắc, tương-
sinh. Huyền-thoại nói lên rằng dân-tộc ta vốn hùng-mạnh,
bất-khuất, nhưng cũng lại nhu-hòa khả-ái, khoan-dung. Ai
dám chối bỏ rằng nước ta không có văn-hiến? Rõ-ràng văn-
hiến đã có ngay từ thuở phôi-thai. Tất cả cái đẹp xán-lạn
của nền văn-minh trống đồng đã xác-minh điều này.
-------------------------------------------------------------------------------------------
(4) Chú-thích: “Thần-thoại Hồng-Bàng viết sau thời-kỳ
nước ta bị trên một ngàn năm Trung-Hoa đô-hộ nên không
thể tránh được những ảnh-hưởng của Trung-Quốc”, song
xét về chế-độ gia-đình mẫu-hệ như mẫu-cư, mẫu-thống,
mẫu-tộc và phong-tục tập-quán như: tục cướp vợ, tục thờ
Thần Rùa, cũng như xét về cách sinh-hoạt như: cắt tóc, xâm
mình, ăn trầu, ăn cơm gạo, thịt cầm thú, cá, ba-ba, làm rẫy,
làm nhà sàn, thổi cơm bằng ống tre, lấy vỏ cây làm áo,
những điều này cho thấy vết tích Melanesian trong thần-
thoại Hồng-Bàng, “chứng tỏ rằng tổ-tiên Lạc-Việt chúng ta
và tổ-tiên những người Melanesian có liên-quan mật-thiết
với nhau”. Như vậy tổ-tiên ta không phải là chủng-tộc Hán
(xem Nguyễn-khắc-Ngữ, sách đã dẫn trang 104-116)
-------------------------------------------------------------------------------------------
334