Page 334 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 334
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Chính ngôn-ngữ khêu gợi quá-khứ, nhắc-nhở hiện-tại và
vạch lối tương-lai. Chính ngôn-ngữ đốt cháy lòng yêu nước
thương nòi, kêu gợi ý-chí họp đoàn để sinh-tồn và tiến-bộ:
“Một cây làm chẳng nên non,
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”
Ý chí ấy không phân biệt nam ngoại nữ nội, nhưng là bình-
đẳng bình quyền:
“Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh”
Ý chí ấy là sự vững bền kiên-quyết đấu-tranh:
“Dù ai nói đông nói tây,
Thì ta vẫn vững như cây giữa rừng.”
Ý-chí ấy là bảo-tồn nguồn cội:
“Ta về ta tắm ao ta,
Dầu trong, dầu đục, ao nhà vẫn hơn”
Chính tiếng nói này đã thay chữ viết truyền miệng cho nhau
để bảo nhau làm nên non-nước Việt. Nếu không bảo-tồn
tiếng nói ấy thì cả nền văn-hóa Việt cổ-kính đã tiêu-tan để
cho hàng-ngũ rã-rời, hòa-nhập vào các chủng-tộc kia thành
dân-tộc Trung-Hoa ngày nay rồi. Nhờ vẫn ôm-ấp tiếng nói
ấy mà còn giữ được hàng ngũ chỉnh-tề, tổ-chức thành cơ-
cấu.
Cho nên lịch-sử được viết ngay trên trang đầu bằng huyền-
thoại "con Rồng cháu Tiên" là thế. Huyền-thoại muốn rót
vào tim óc đồng-bào rằng chủng-tộc ta không phải là chủng-
tộc Hán, chủng-tộc ta khác biệt với hết mọi chủng-tộc (4).
333