Page 336 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 336
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
2-Tiếng Việt chấn-hưng phong-hóa gìn-giữ giang-sơn
Là một phương-tiện truyền-thông, tiếng Việt chu-toàn chức-
năng giáo-dục quần-chúng. Tiếng Việt đóng vai-trò quan-
trọng trong việc chấn-chỉnh phong-tục đạo-lý, kiện-toàn văn-
hóa giáo-dục, tu-bổ luật-pháp, ngăn-ngừa ngoại-xâm, xây-
dựng quốc-gia, nói chung chấn-hưng phong-hóa, gìn-giữ
giang-sơn.
a- Văn-học chữ viết: Khi chưa có Quốc-ngữ, dân-tộc
Việt mô-phỏng Hán-tự để tạo ra một văn-tự riêng, và sau
một thời-gian dài Hán-văn giữ địa-vị độc-tôn trong văn-học,
bắt đầu từ quyết-định của Hồ Quý-Ly muốn làm một cuộc
cải-cách sâu rộng trên mọi địa-hạt, chữ Nôm đã chính-thức
trở thành văn-tự quốc-gia, sử-dụng cưỡng bách trong guồng
máy hành-chánh, giáo-dục, khoa-cử, mà kết-quả là vô số
các tác-phẩm viết bằng chữ Nôm, hoặc có tác-giả, hoặc
khuyết-danh ra đời. Dù Nôm hay Hán, tiếng Việt vẫn luôn-
luôn vẹn tròn chức-năng nhiệm-vụ của mình. Một bài thơ
của Lý-Thường-Kiệt đủ sức để đẩy mạnh công-cuộc phá
Tống, bảo-vệ giang-sơn, bài thơ khẳng-định chủ-quyền
quốc-gia, minh-định biên-cương lãnh-thổ, không phải khẳng-
định với toàn dân mà nói thẳng vào mặt quân thù những
muốn nuốt trôi dân-tộc nhỏ bé này:
“Nam-quốc sơn-hà Nam-đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên-thư,
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.”
Xin tạm dịch:
335