Page 351 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 351
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Cho nên họ nhất-định phản-kháng việc đi lính cho Tây:
“Anh ơi! Đi lính cho Tây,
Con dại cả bầy, để lại ai nuôi?”
Nhẹ-nhàng, kín-đáo hơn, tiếng Việt bóng-gió bảo nhau giữ
sao cho "nặng tình non-nước", nhắc-nhở, đùm bọc "thương
nhau vì bởi quê-hương một nhà" hay "rủ nhau cho rập mái
chèo non sông!". "Từ các sông ngòi, hói rạch, đầm phá, ao
hồ của toàn cõi châu Ô, vọng lên biết bao lời ca tình-tứ đậm
đà, vấn-vương thương nhớ, mong đợi chờ trông" mà cũng
thiết-tha niềm yêu quê-hương trước "tình-thế giang-sơn
hiểm nghèo
“Gánh mít chợ Cùa, gánh dưa chợ Bạn,
Chung một chuyến đò, qua bán về buôn,
Gặp nhau đây gói muối đùm cơm,
Thương nhau vì bởi quê-hương một nhà.
Đò từ Đông Ba, đò qua Đập Đá
Đò về Vĩ-Dạ thẳng ngã Ba-Sinh,
Lờ-đờ bóng ngả trăng chênh,
Tiếng hò xa vọng nặng tình nước non.
Sông Mĩ-Chánh bủa bao ngang dọc,
Đèo Hải-Vân chóc-lóc, cheo-leo,
Giang-sơn tình-thế hiểm-nghèo
Rủ nhau cho rập mái chèo non sông (9)
……………………………………………………………………………………………
(9) Hương-Giang Thái-văn-Kiểm, Ô-Lâu Tình-Sử, sách đã dẫn
…………………………………………………………………………………………..…
b3- Ngày nay trong khi bị áp-đặt bởi một chế-độ nô-lệ
mới, chế-độ vô-thần muốn xóa bỏ biên-cương của gia-đình,
350