Page 352 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 352
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
tôn-giáo và tổ-quốc, sự phản-kháng ứa tràn trong ngôn-ngữ
Việt. Khỏi phải kể ra - mà làm sao kể cho hết - những tác-
phẩm khảo-luận, xã-thuyết, tiểu-thuyết, thi-ca, chỉ một thi-
phẩm căng đầy máu và nước mắt, tác-phẩm "Vô-Đề", còn
được gọi là "Hoa Địa-Ngục", hay thi-phẩm "Thiên-Đường
Máu" mới đây (Quê Ngoại xuất bản) cũng đủ nói lên được
cái sinh-lực dồi-dào mãnh-liệt của tiếng nước ta trong ý-chí
quật-cường xây-dựng tổ-quốc. Phong-trào "Nhân-Văn Giai-
Phẩm" hồi cuối thập-niên 50 và hiện-tượng văn-nghệ đối-
kháng hiện nay tại miền Bắc đã hùng-hồn minh-chứng tiếng
Việt là khí-cụ tuyệt vời để nói lên niềm tha-thiết của dân-tộc
đối với vận-mệnh quốc-gia. Nhưng trước khi có những tác-
phẩm chữ viết như vậy xuất-hiện, thì ngay trong quần-chúng
đã truyền miệng cho nhau những câu vè, giai-thoại, những
bài ca-dao trào-phúng cay-độc, chẳng hạn:
“Việt-Nam Dân-Chủ Cộng-Hoà
Áo quần bán trước cửa nhà bán sau.
Bác Hồn khuyên ăn cơm rau,
Chớ ăn thịt, cá mà đau dạ-dầy!”
Nếu tiếng Việt trong ca-dao đã đưa vào dân-ca cổ-nhạc thì
tiếng Việt cũng gửi vào tân-nhạc những tình-tự dân-tộc,
những khát-vọng đối với vận nước hồn quê. Phải nói rằng lời
Việt trong âm-nhạc Việt-nam hiện-đại thật tuyệt-vời óng-ả.
Như trên đã phân-tích, lời và nhạc dắt-dìu nhau đi vào lòng
dân-tộc, chủ-yếu chính là tiếng Việt đã đem cái sâu-sắc
bóng bảy, duyên-dáng du-dương của mình để rót vào tim óc
quần-chúng tiếng gọi của non sông, tình yêu của dân-tộc.
Chính tiếng Việt của nền âm-nhạc Việt hiện-đại trong tác-
dụng truyền-cảm sâu-xa nhất, mãnh-liệt nhất, đã gắn liền
hơn bao giờ hết với vận-mệnh quốc-gia. Tiếng nói ấy dầu
351