Page 353 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 353
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
cho lưu-lạc nơi xứ người đất-khách, thì cũng như những
cánh buồm Mélanesian xa-xưa phiêu-lưu bốn bể, vẫn không
hề mai-một, vẫn nói lên cho cả loài người tình yêu nguồn-cội
Việt-Nam, nỗi ưu-tư cho vận nước và niềm khát-vọng cho
tương-lai quê Mẹ.
Xin đan-cử một bài trong muôn vàn: "Chút Quà Cho Quê-
Hương". Chỉ đọc không thôi, người nghe đã thấy xót xa tình
yêu quê-hương nói chi không se-thắt con tim khi lại nghe
nhạc dìu lời ca cho thêm réo-rắt thiết-tha, làm cho mọi người
dù ở bên này hay bên kia đại-dương cũng không thể không
rơi lệ:
“Gửi về cho anh dăm bao thuốc lá
Anh đốt cuộc đời cháy ngọn trên ngón tay.
Gửi về cho mẹ dăm chiếc kim may,
Mẹ may hộ con tim gan quá đoạ-đày.
Gửi về cho chị dăm ba xấp vải,
Chị may áo cưới hay chị may áo tang.
Gửi về cho em kẹo bánh thênh-thang,
Em ăn cho ngọt vì đời nhiều cay đắng.
Con gửi về cho cha một manh áo trắng,
Cha mặc một lần khi ra pháp-trường phơi thây
Gửi về Việt-Nam nước mắt đong đầy
Mơ ước một ngày quê-hương sẽ thanh-bình.
Gửi về Việt-Nam khúc hát ân-cần.
Mơ ước yên lành trong giấc ngủ da vàng.
(Việt-Dũng)
352