Page 355 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 355
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
triệt-để sử-dụng trong phụng-vụ cũng như trong các
phương-tiện truyền-thông, dịch-thuật và trước-tác. Tại các
chùa-chiền, cũng râm-ran các bản kinh hay âm-vang những
bài hát cộng-đồng bằng tiếng Việt. Ngày nay cùng với cộng-
đồng người Việt tha-hương khắp năm châu, tiếng Việt dễ-
thương đã giới-thiệu được với toàn thế-giới nền văn-hóa cổ-
truyền của cả một dân-tộc bất-khuất tự-do, cương-quyết mà
cũng nhu-hòa chứa-chan tình-cảm. Tiếng Việt trong sáng
ngọt-ngào, quả đã vượt thời-gian và không-gian, với sức
sống mãnh-liệt, giới-thiệu với bốn bể năm châu: đất nước và
con người Việt-Nam.
Chính vì vậy, chúng ta có bổn phận phải giữ-gìn sự trong
sáng ấy và phát-huy tiếng Việt, đặt tiếng Việt vào chỗ ngồi
xứng-đáng vẻ-vang.
II- Giữ-gìn sự trong sáng của tiếng Việt
Tiếng Việt vốn trong sáng. Cứ nhìn kho-tàng văn-chương
truyền miệng, đủ rõ bản-sắc dễ-thương này. Tiếng Việt
phong-phú, ngày càng phong-phú nữa. Làm cho phong-phú
thêm mãi, đấy là tinh-thần khai-phóng của nhà văn-hóa.
Giữ-gìn cho tiếng Việt luôn luôn trong sáng giản-dị, ấy là biết
đặt nặng tinh-thần dân-tộc. Những hiện-tượng sau đây đã
làm giảm đi vẻ đẹp tự nhiên của tiếng Việt.
1- Hiện-tượng ngoại-lai. Nói về mặt kỹ-thuật diễn-tả, bên
cạnh những nét son tô-điểm cho văn-chương Việt-Nam ngày
thêm tươi đẹp rực-rỡ khi tiếp nhận tinh-hoa học-thuật nước
ngoài, phải nhìn-nhận rằng đôi khi tiếng Việt ngày nay đã có
xen lẫn vẻ cứng nhắc của ngôn-ngữ ngoại-lai. Các tác-giả
ban đầu quen lối nói của người Âu-Mỹ, thói quen này cứ thế
354