Page 347 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 347
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Sự xuất-hiện của hội Truyền-Bá Quốc-Ngữ chống nạn mù
chữ, sự phát-triển của Tự-Lực Văn- Đoàn từ đó phân chia ra
đủ các trường-phái: lãng-mạn, tả-chân, siêu-thực v.v.... Các
sách vở báo-chí khác với những thể văn đủ loại, một mặt
bài-trừ tệ-đoan hủ-tục, đả-kích thối-nát bất-công, chống
bóc-lột áp-bức, mặt khác chấn-chỉnh đạo-đức phong-hóa,
cải-cách xã-hội, bảo-vệ nhân-quyền, đòi-hỏi độc-lập tự-do,
dân-chủ, tất cả đã chứng-minh rằng văn-học quốc-ngữ
chẳng những không bị suy-yếu mà còn lớn mạnh vươn lên
hơn bao giờ hết.
Chính tiếng Việt đã là lợi-khí sắc bén hữu-hiệu cho các trào-
lưu tiến-bộ này. Tiếng Việt quả thực tuyệt- vời trong vai trò
giữ-gìn vận-mệnh quốc-gia.
Sự tuyệt vời này lại càng không thể phủ-nhận được khi ta
lướt qua đoạn đường nửa thế-kỷ sau này kể từ 1945 đến
nay, ở cả hai miền Nam, Bắc, tiếng Việt ngoài những khả-
năng khác, được tận-dụng như một khí-cụ chiến-tranh
chính-trị rất hữu-hiệu. Cũng như con dao năng liếc năng sắc,
khí-cụ ấy càng tận-dụng càng thấy bén nhạy. Ai dám bảo
rằng ngôn-ngữ Việt không đa-dụng, đa-năng?
b- Văn-học dân-gian: Ấy là xét qua văn-học chữ
viết. Trở lại kho-tàng ngôn-ngữ truyền miệng để thấy rằng
dầu cho hốt sách vở như quân Minh trước kia, hay như
Cộng-sản sau này thu hết mọi tác-phẩm văn-hóa xuất-bản
dưới chế-độ tự-do cũ đối-nghịch mà họ lạm-ngôn gọi đó là
văn-hóa đồi-trụy, hoặc áp bức văn-học nghệ-thuật theo
công-thức giáo-điều, thì vì còn miệng nói, còn tim óc nên
vẫn còn ngôn-ngữ đối-kháng, xây-dựng.
346