Page 342 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 342
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Truyền-thống ấy thức-tỉnh hồn nước giành lại cơ-nghiệp
ngàn năm cha ông để lại:
“Trời Nam một dải Non Sông,
Ngàn năm cơ-nghiệp cha ông hãy còn.
Từ khi đá lở sóng cồn
Nước non trơ đó mà hồn ở đâu?”
* * *
Cùng trong một bọn quốc-dân,
Gánh giang-sơn cũng một phần trên vai.
Than ôi! Hồn nước ta ơi!
Tình nghe là gọi mấy lời đồng-tâm.”
(Nguyễn-Quyền, Kêu Hồn Nước, 1907)
Truyền-thống ấy hô-hào nhân-dân đoàn-kết chống Pháp làm
cho vẻ-vang nòi giống cội nguồn:
“Đừng như đàn quạ giữa trời,
Gạp cơn mưa gió lại rời xa nhau!
Có đàn thì mới có ta,
Đàn là rất trọng, ta là rất khinh.
Dù khi sóng gió bất bình,
Lợi dân thì dẫu thiệt mình cũng cam.
Làm cho cố kết nghìn năm,
Mới hay rằng bọn người Nam anh-hùng.
Làm cho nổi tiếng Lạc-Hồng,
Vẻ-vang dòng-dõi con Rồng cháu Tiên.”
(Phan Bội-Châu, Ái Quần 1910)
341