Page 377 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 377
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
chú chao đảo rồi bị cao huyết áp. Một hôm chú đưa thím
về thăm quê cũ, chú tham quan đa phần chợ trời miệt cửa
khẩu Hoa-Việt, duy ý chí truy tầm và mua được một đùi
cầy tơ về nhắm với rượu đặc sản, say sưa rồi chú tinh
tướng gây thím. Vợ chú nhiếc chú là đồ tập kết biến chất,
hủ hóa và hăm he đi đề nghị với bí ban. Chú quát:
- Cái thứ đàn bà chưa ai vẫy đã le te đi ủng hộ như mầy,
ngủ thì tích cực lắm, mà làm thì chẳng thấy có kiên quyết
gì hết. Muốn đề nghị để ông đi đề nghị cho một thể, ông
trường kỳ với mầy mà...
[Tiếng Việt đọc chết liền - Ao thả vịt - BeBanQuanhTa
http://bbqt.com/forum/index.php?/topic/5748-ti%E1%BA%BFng-
vi%E1%BB%87t-d%E1%BB%8Dc-ch%E1%BA%BFt-li%E1%BB%81n/ ]
3- Cũng còn phải kể đến việc lạm-dụng ngôn-từ.
Những tiếng như "bọn, thằng, hắn, nó, chúng nó" tùy cách
dùng mà ý-nghĩa khinh-miệt ghét bỏ gia-giảm mức độ, tùy
hoàn-cảnh diễn-tả mà ngôn-ngữ thành dễ thương hay thô-
kệch mất vẻ thanh-cao. Nói "thằng ăn trộm, bọn cướp" còn
nghe được vì đúng như thế. Bạn bè rủ nhau gọi "bọn mình,
thằng ấy" là lẽ thường thân-mật. Chứ như đối với những
người đáng bậc tôn-kính nhưng chỉ vì bất-đồng tư-tưởng
lập-trường mà bạ ai cũng gọi là thằng thì thấy chướng tai và
tỏ ra không tự-trọng. Ông Trời cao thẳm mà còn bị coi là
thằng thì quả ngoài sức tưởng-tượng của con người. Nhất
nữa, đó không phải chỉ là ngôn-ngữ thì-thầm riêng-tư,
nhưng là văn-từ khẩu-hiệu công-khai đàng-hoàng:
“Thằng Trời hãy đứng một bên,
Để ông thuỷ-lợi đứng lên làm Trời!”
376