Page 373 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 373
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Hiện nay, từ khi có Xã-Hội Chủ-Nghĩa Việt-Nam, tiếng “bức
xúc” được dùng bừa bãi, tràn lan, trở thành một hiện-tượng,
ví-dụ:
Phim hay đang coi thì bị sự cố tôi rất bức xúc .
Nghe cán-bộ giải-thích, chúng tôi quả thực bức xúc .
Tôi thật bức xúc với thái độ hống hách kiêu kỳ của hắn.
Thật bức-xúc phải nghe cán bộ nói dai, nói dài, nói dở.
Chuyện dây dưa chẳng giải quyết thì phải bức xúc chứ!
Khi không mất đất đai, bảo sao mà dân chẳng bức xúc?
Xủ án bất công nên dân bức xúc là phải rồi.
“Bức xúc khi xe tải đâm học sinh, rồi lùi lại cán tiếp cho
chết: “Nhiều người chứng kiến vụ tai nạn và bức xúc
trước hành động của tài xế xe tải, sau khi đâm học sinh
rồi tiếp tục lùi lại chạy cán tiếp lên lần nữa”.
v.v…
Tiếng Việt đâu có nghèo nàn, giàu từ, phong-phú lắm. Tại
sao không nói là: tôi cảm thấy bực-bội, khó chịu, bực tức,
tức tối, giận trong bụng, bực dọc, băn khoăn, trăn-trở, bất
mãn, bất bình, không hài lòng, v..v..…tuỳ hoàn-cảnh, tuỳ
trường-hợp mà sử-dụng, làm đẹp cho tiếng nước ta; sao lại
cứ phải lệ-thuộc nhất-thiết chỗ nào, gặp đâu cũng tuỳ tiện
“bức xúc” với “bức xúc”? Tinh-thần đề-kháng cố-hữu của
Việt-tộc để đi đâu? Nên nhớ tổ-tiên mình đã không chịu
khuất-phục nô-lệ, nên đã sáng tạo chữ Nôm làm cách viết
riêng mà không chịu dùng Hán-tự.
2.3- Ghép chữ vừa Hán vừa Việt
Siêu trăng rọi sáng bầu trời thế giới
Siêu Sao Bóng Đá
Siêu súng bắn tỉa
372