Page 243 - Di san van hoa An Duong
P. 243
Bài trí thờ tự
có người con gái tên Luyện, đức hạnh nhan sắc đầy đủ, nhưng sớm lâm trong
cảnh mồ côi cha, mẹ, nên phải nương nhờ người cô họ là bà Lê Thị Tư. Đến tuổi
trưởng thành, bà Luyện đi xây dựng gia đình. Sau một năm về nhà chồng, bà
Luyện sinh được người con trai, đó là ngày 6 tháng 2 năm Ất Tỵ. Người con trai khi
lớn lên khôi ngô tuấn tú và thường nói: “Làm trai chí ở bốn phương”. Người cha
lấy làm lạ và đặt tên là Tuấn, tên chữ là Bác Nghiên. Ít lâu sau cha, mẹ đều qua
đời, ông giữ tang chế rất cẩn trọng. Một hôm ông đang ngồi ở hiên nhà bỗng có
cụ già, râu tóc bạc phơ, mặc áo đỏ, thắt đai nạm ngọc lưu ly, đội nón chóp bạc, đi
đến và nói với ông Tuấn rằng: “Bần đạo đi khắp bốn phương, không đâu không
tới, nhưng chưa thấy người nào có đạo cốt tiên phong như con, nếu con theo ta
vãn du ta sẽ truyền đạo cho”. Cao Tuấn nghĩ cụ già nếu không phải là tiên thì
cũng là đạo sĩ nơi trần thế, nên đón tiếp rất nồng hậu. Cụ già liền rút trong tay áo
ra một bộ sách gồm 12 quyển. Sách có nhan đề: “Hoàng Thạch công tố thư” trao
cho ông Tuấn và dặn: “Sách này tinh vi, sâu sắc, huyền diệu khó lường, hãy để
tâm nghiên cứu”. Sau đó cụ già lại trao cho ông Tuấn cuốn sách nhỏ dạy pháp lực
huyền diệu, dạy phép gọi gió, đuổi mưa, trừ tà, xua quỷ. Ông Tuấn mừng rỡ vội
quỳ xuống bái lạy, cụ già còn dặn kỹ: “Phàm những kẻ vô đạo thì không được
truyền dạy”. Ông Tuấn từ khi có hai bộ sách lạ đã để tâm nghiên cứu, do vậy có
243 DI SẢN VĂN HÓA TIÊU BIỂU HUYỆN AN DƯƠNG