Page 245 - Di san van hoa An Duong
P. 245

ngộ”. Ông Tuấn phấn khích thưa: “Tuy tôi bất tài, nhưng cũng có hiểu biết binh
             pháp, minh công muốn dẹp yên thiên hạ cần triệu tập anh hùng, mài nanh, dũa
             vuốt, binh uy nổi trội, chắc các sứ quân võ dũng sao thoát khỏi phép nước, cương
             thổ của triều Ngô cũng khó giữ được”.

                   Từ đó, ông Tuấn đi theo Bộ Lĩnh về với sứ quân Trần Lãm, hợp tác với các
             tướng Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Lưu Cơ, Lê Hoàn đồng tâm hiệp lực dẹp các sứ

             quân cát cứ. Năm Mậu Thìn (968), Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi vua, đặt tên nước là Đại
             Cồ Việt, đóng đô ở Hoa Lư. Nhà vua đặt quan chế, triều nghi, phong thưởng cho
             các công thần. Nguyễn Bặc được phong Đinh Được Công, Lưu Cơ làm Chánh đô
             hộ, Cao Tuấn làm Phó Đô úy được hưởng thực cấp 50 hộ, lại miễn tô thuế cho

             trang Văn Cú, từ đó dân trang được no đủ, thường ca ngợi ông Tuấn có đức như
             núi, tựa bể xuân. Ông Tuấn thường nói: “Chúng ta mong sao tên tuổi mãi được lưu
             truyền, làm được nhiều phúc để báo ơn vua, đền nợ nước”. Ông Tuấn khi làm quan

             được vua, quan yêu quý, kính trọng, được vua ban cho nhiều bổng lộc, nên có biệt
             hiệu là Từ Tường. Khi thấy trong triều có kẻ nhòm ngó ngôi báu, ông bèn xin từ
             quan về quê nhà. Vào một hôm ông mở đại tiệc khoản đãi nhân dân, trong lúc đại
             tiệc ông cho dân làng 100 lạng bạc và dặn rằng: “Quan hưu không có gì nhiều, tặng

             dân làng để đền đáp công lao đóng góp của dân làng đã theo giúp. Sau này mong
             được dân thờ cúng”. Nói xong ông bỏ hai bộ sách vào tay áo rồi đi về phía núi Yên
             Tử, sau đó không biết ra sao. Hôm đó là ngày 25 tháng Chạp, lúc đó có 3 người ở

             khu Cú Đoài theo sau, đến nơi tìm nhưng không thấy dấu vết gì, chỉ thấy trên trời
             có áng mây vàng hình như cái lọng che trên đỉnh núi, một lúc sau biến thành 5 sắc
             rồi tan biến, mấy người đi theo kể rõ câu chuyện cho người dân ấp Đoài.

                   Theo lời dặn của ông, người dân dựng một điện ở khu ấp, đề thần hiệu ông
             là Từ Tường Đại Vương để phụng thờ. Khi có việc cầu đảo tại nơi thờ ông đều rất

             linh nghiệm. Vào triều vua Trần Nhân Tông, giặc Chiêm vào cướp phá, nhà vua
             mang quân đánh dẹp, khi qua đầu huyện An Dương, bỗng có cơn gió lốc thổi,
             quân không tiến được, vua sai đóng quân ở ấp Văn Cú. Đêm hôm đó vua nằm ngủ
             mơ thấy một người đội mũ sao, mặc áo bào xanh, cưỡi hạc trắng, theo sau có hàng

             trăm quân sĩ từ trên trời bay xuống chỗ vua và tâu rằng: “Thần vốn là tướng nhà
             Đinh, nay vâng mệnh Thượng đế cai quản vùng này. Nay thấy bệ hạ thân làm
             tướng đi dẹp giặc, thần nguyện xin giúp việc quân để đất nước thanh bình, biểu

             hiện sự anh linh”. Khi tỉnh giấc trời sáng vua mang quân giao chiến với Chiêm
             Thành, quân ta toàn thắng. Nhớ tới vị thần trong giấc mộng ở trang Văn Cú, nhà



              245   DI SẢN VĂN HÓA TIÊU BIỂU HUYỆN AN DƯƠNG
   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250