Page 99 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 99
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
sứ Ý là D'orlandi cho rằng Hà Nội đề nghị hòa bình không phải vì
"ấp chiến lược" thành công mà vì cái ách của Trung Cộng đè nặng
lên trên Hà Nội và cũng vì giao thương có lợi cho cả đôi bên. Bắc
Việt không đòi miền Nam phải trung lập vì khi hết chiến tranh, sự
hiện diện của Mỹ sẽ ít cần thiết (108).
- Ý muốn điều đình của Hà Nội là nhằm thúc đẩy chế độ Diệm
- Nhu chống lại sự can dự ngày càng gia tăng của Mỹ. Một khi Mỹ
đi rồi, miền Nam sẽ bị xé nát vì chia rẽ nội bộ, chừng đó
MTGPMNVN sẽ đủ sức mạnh cả chính trị lẫn quân sự để tiến
cướp chính quyền với sự yểm trợ của Hà Nội (đúng theo sách lược
sở trường của cộng sản: liên kết giai đoạn với "kẻ thù phụ" để diệt
"kẻ thù chính", rồi sau đó diệt luôn "kẻ thù phụ" khi thời cơ thuận
lợi.). Trong bản phúc trình của Maneli gửi từ Sài Gòn về Varsovie
(Ba Lan) ngày 10-7-1963 có đoạn đáng lưu ý như sau:
"Tại sao MTGPDTVN không hoạt động một cách có hiệu lực
và linh động, tại sao MT lúc này lại ít hoạt động hơn là trong thời
gian trước khi xảy ra cuộc khủng hoảng toàn bộ của chế độ Diệm.
Hiện nay, chế độ Diệm Nhu yếu đến nỗi một cuộc tấn công lớn
hơn về phiá MT có thể thanh toán bộ máy chính quyền miền
Nam... Hà Nội chắc cũng phải biết rõ điều đó, cũng như nhiều
quan sát viên ngoại quốc đã biết điều đó. Nếu chính quyền Hà Nội
không phát động một cuộc tấn công nhằm loại trừ Diệm-Nhu ra
khỏi Sài Gòn, chắc chắn là vì Hà Nội muốn Diệm Nhu sống sót
thêm một thời gian nữa, đủ để Hà Nội có thể đạt được một thỏa
hiệp với Diệm-Nhu sau lưng người Mỹ" (109).
Sự thay đổi lập trường từ chống Cộng quyết liệt qua thỏa hiệp
của hai ông Diệm-Nhu như vậy là được nhiều chứng liệu lịch sử đề
cập đến. Ông Võ Văn Hải, chánh văn phòng của Tổng thống Diệm
đã tâm sự với ông Đỗ Mậu hồi tháng 3-1963 vấn đề này và được
Đỗ Mậu kể lại trong VNMLQHT như sau:
"Những sự kiện tiếp tục xảy ra như vụ đại sứ Pháp Laouette và
ông Nhu trở nên thân thiết hơn, vụ trưởng phái đoàn Ba Lan trong
Ủy hội Quốc tế kiểm soát đình chiến Mieczyslaw Maneli được săn
đón kỹ càng hơn, vụ công kích người Mỹ càng lúc càng kịch liệt
hơn, cho đến đầu năm 1963, khi một phái đoàn Quốc Hội VNCH
thăm viếng Pháp, thì Hải với tôi không còn nghi ngờ gì nữa. Sau
98