Page 65 - Bi quyet quan nguoi
P. 65

* Phép dùng tướng phải nhằm vào nghĩa

      Người lãnh đạo giỏi quản lý phải biết dùng cách xử phạt để buộc cấp dưới phải làm việc hết
  mình, cách ban thưởng, cách kích động lòng căm thù đối với kẻ địch để họ làm việc hết mình,
  nhưng mọi việc đều phải tuân theo nguyên tắc chính nghĩa.

      Khi dựa lưng vào thành mà chiến đấu, lãnh đạo phải làm cho cấp dưới không cảm thấy lo
  sợ.

      Khi đối mặt với thành trì mà chiến đấu, lãnh đạo phải làm cho cấp dưới liều chết mà tác
  chiến.


      Vì vậy, người lãnh đạo đứng trước mọi vấn đề khó khăn, phải dùng cách phân tích, mưu
  hoạch để đối phó, thấy mọi hiện tượng khả nghi phải có thái độ bình tĩnh để đối phó.


      * Yêu thương cấp dưới như người thân

      Người lãnh đạo thành công là người biết dạy bảo cấp dưới như đối với con em mình, khi
  gặp nguy hiểm, tự mình phải đi đầu; khi lập công phải lùi phía sau; thấy người bị thương, khóc
  than an ủi; hy sinh vì nước thì buồn thương, lo tang lễ; gặp lúc đói khát, nhịn ăn cho người
  khác; gặp người bị lạnh, cởi áo cho người ta mặc; gặp người thông minh trí tuệ, lấy lễ trọng đãi
  và trọng dụng họ; gặp người dũng cảm thiện chiến, thì khen thưởng động viên khích lệ họ.


      * Trên dưới hoà thuận thì có thể chiến thắng mọi kẻ địch

      Phép của người lãnh đạo phải giữ được hoà thuận nội bộ cấp dưới. Trên dưới hoà thuận
  không cần động viên họ cũng chủ động tác chiến. Trên dưới ngờ vực lẫn nhau, lòng người
  không phục. Những ý kiến đóng góp trung thành của cấp dưới không được chấp nhận, cấp dưới
  sẽ bàn tán xì xào, gây dư luận xấu, tập thể đó sẽ không có thành tích.

      * Có phẩm đức cao thượng khiến mọi người xa gần đến quy thuận, được cấp dưới và
  quần chúng ủng hộ.

      Muốn thế lãnh đạo phải ngay thẳng, có thể làm gương cho mọi người, cọi trọng chữ tín, giữ
  lời hứa, liêm khiết, công chính, xem nhẹ tiền tài, coi trọng nghĩa khí, người lãnh đạo như thế
  mới làm tròn trách nhiệm.

      * Mọi người chê trách, không bệnh cũng chết

      Công tội không rõ ràng, thưởng phạt không nghiêm minh, là điều đại kỵ khi nắm quyền trị
  quốc, vì như vậy sẽ đúng sai lẫn lộn, phải trái không phân biệt, không có ý chí chiến đấu, gian
  manh hoành hành.

      Lưu Hán rất sủng ái tuỳ tùng cùng đinh Đổng Hiền, phong cho bố của Đổng Hiền làm Quan
  Nội Hầu, em gái làm tần phi, xây khu nhà ở cho Đổng Hiền đẹp như hoàng cung, còn ban cho
  rất nhiều châu báu quý hiếm trên đời. Tể tướng Vương Gia viết sớ tâu lên khuyên răn: "Đổng
  Hiền nhờ xiểm nịnh được sủng ái, một người mà được ban thưởng 24 ngàn lạng vàng, tiếng
  xấu truyền đi khắp nơi, ai ai cũng căm giận". Tục ngữ có câu: "Mọi người chê trách, không bệnh
  cũng chết". Sang năm thứ hai Lưu Hán qua đời, Thái Hoàng Thái Hậu ra lệnh hỏi tội Đổng Hiền.
  Đổng Hiền vô cùng hoảng sợ, cùng vợ tự sát, toàn gia lo lắng không dám ho he.


      * Ban ơn phải từ ít đến nhiều

      Ban ơn cho người khác phải từ ít đến nhiều, nếu trước nhiều sau ít thì người ta lại nghĩ
  mình quên ơn. Ra uy với kẻ khác phải từ nặng đến nhẹ, nếu trước nhẹ sau nặng dần, thì cấp
  dưới sẽ oán mình là người lạnh lùng tàn ác.
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70