Page 109 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 109
được an ủi." Ki tô giáo cứ bỏ lỡ nghĩa của lời của Jesus bởi vì
những lời này cũng mang tính Lão Tử. Chừng nào chúng còn chưa
có quan hệ với Lão Tử, chúng không thể được diễn giải đúng. Toàn
thể giáo huấn của Jesus là, "Sống và yếu." Đó là lí do tại sao ông ấy
nói nếu ai đó tát vào má này của bạn, chìa má kia ra cho người đó
nữa. Nếu ai đó lấy áo choàng của bạn, cho người đó cả áo sơ mi
nữa. Và nếu ai đó bắt bạn đi với người đó trong một dặm, đi hai
dặm. Ông ấy đang nói, "Cứ yếu đi. Người được phúc lạc là người
nhu mì."
Cái gì có đó trong yếu mà được phúc lành? Bởi vì thông thường
cái gọi là người lãnh đạo của thế giới, các thầy giáo thế giới, cứ nói,
"Mạnh vào." Và Lão Tử này và Jesus này, họ nói, "Yếu đi." Yếu có
cái gì đó trong nó - bởi vì nó không cứng rắn. Để mạnh mẽ, người ta
cần cứng rắn. Để cứng rắn, người ta cần đi ngược lại cuộc sống.
Nếu bạn muốn mạnh, bạn sẽ phải tranh đấu với dòng chảy; chỉ thế
thì bạn mới trở nên mạnh. Không có cách khác để trở nên mạnh.
Nếu bạn muốn trở nên mạnh, đi lên thượng nguồn. Dòng sông càng
buộc bạn chống lại nó, bạn càng trở nên mạnh hơn. Để là yếu, đi
theo dòng sông; bất kì chỗ nào nó đi, đi cùng nó. Nếu dòng sông
nói, "Đi cùng ta một dặm," thì đi hai dặm. Nếu dòng sông lấy áo
khoác của bạn, cho cả áo sơ mi của bạn. Và nếu dòng sông tát vào
má này của bạn, chìa má kia ra.
Yếu có cái đẹp nào đó trong nó. Cái đẹp của duyên dáng. Cái
đẹp của không bạo hành, ahimsa. Cái đẹp của tình yêu, khoan
dung. Cái đẹp của không xung đột. Và chừng nào Lão Tử còn chưa
được hiểu rõ và nhân loại còn chưa bắt đầu cảm thấy cần Lão Tử,
nhân loại không thể sống trong hoà bình được.
Nếu bạn được dạy mạnh mẽ, bạn nhất định đánh nhau, chiến
tranh sẽ tiếp tục. Tất cả các nhà lãnh đạo chính trị trên thế giới cứ
nói rằng họ yêu hoà bình - và họ tất cả đều chuẩn bị cho chiến tranh.
Họ nói họ ủng hộ hoà bình - và họ tất cả đều cứ tích trữ vũ khí. Họ
nói về hoà bình, và họ chuẩn bị cho chiến tranh, và họ tất cả đều nói
họ sợ người khác. Và người khác nói cùng điều đó! Toàn thể mọi sự
có vẻ ngu si và xuẩn ngốc thế. Trung Quốc sợ Ấn Độ, Ấn Độ sợ
Trung Quốc. Sao bạn không thể thấy ra được vấn đề! Nga sợ Mĩ, Mĩ
sợ Nga. Họ cả hai đều nói về hoà bình, và họ cả hai cứ chuẩn bị
chiến tranh. Và tất nhiên, cái mà mà bạn chuẩn bị lại xảy ra.