Page 112 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 112

thậm chí không thể biết được một giây trước lúc nó tới. Và nó yếu
                thế, mềm yếu đến mức cái chết không phải là vấn đề. Cái chết mà
                bạn đang sống bây giờ, cái đó mới là vấn đề. Cái chết trước cái chết

                mới là vấn đề; sống cuộc sống chết, đó mới là vấn đề. Cứng, đóng,
                Leibnitz  có  thuật  ngữ  cho  nó.  Ông  ấy  gọi  nó  là  đơn  tử  monad.
                Monad nghĩa là bị đóng kín trong nhà tù, trong bao nang tới mức
                không cửa sổ nào để nhìn ra ngoài hay để bên ngoài nhìn vào trong.
                Đơn tử monad là căn phòng tuyệt đối đóng, không cửa sổ. Monad
                có nguồn gốc từ cùng gốc như monopoly - độc quyền, monastery -
                tu viện, monk - sư, và monogamy - chế độ một vợ một chồng; nó có
                nghĩa là một mình toàn bộ. Sư là người sống một mình, tu viện là

                nơi mọi người sống một mình. Khi bạn hoàn toàn đóng, trong một
                căn phòng chết, bạn ở trong tu viện. Bạn tự mình sống trong hang,
                bạn không thể đạt tới người khác, người khác không thể đạt tới bạn,
                Bạn hoàn toàn đóng kín.
                     Đây là cái chết cứng ngắc. Và thế thì bạn khổ, và thế thì bạn cố

                gắng tìm cách thức và phương tiện để làm sao không khổ. Bạn cứ
                tạo  ra  khổ  bởi  việc  cứng  nhắc;  cứng  ngắc,  và  thế  rồi  bạn  cứ  tìm
                kiếm  các  phương  pháp  làm  sao  để  không  khổ.  Thực  tế,  nếu  bạn
                hiểu hiện tượng về cách bạn đã trở nên khổ, bạn có thể vứt bỏ nó
                ngay lập tức. Chỉ mềm mại, tuôn chảy.
                     Giống như đứa trẻ, và bao giờ cũng vẫn còn giữ lại thuần khiết
                và mềm mại của tuổi thơ. Đừng đánh mất tiếp xúc với nó, và bạn sẽ

                ngạc nhiên một ngày nào đó bạn phát hiện ra rằng đứa trẻ mà bạn
                đã  từng  là  nó  năm  mươi  năm  trước  đây  vẫn  còn  sống  động  bên
                trong bạn. Nếu bạn biết cách tạo tiếp xúc với nó, bỗng nhiên bạn lại
                là đứa trẻ.
                     Đứa trẻ này chưa bao giờ bị mất bởi vì đó là cuộc sống của bạn,
                nó vẫn còn đó. Không phải là đứa trẻ chết đi và thế rồi bạn trở thành

                thanh niên, và thế rồi tuổi thanh xuân của bạn chết đi, và thế rồi bạn
                trở thành già lão, không. Hết tầng nọ tới tầng kia tích luỹ lại, nhưng
                cốt lõi bên trong nhất vẫn còn là một - đứa trẻ sơ sinh mà bạn đã
                được  sinh  ra  đó  vẫn  có  đó  bên  trong  bạn;  nhiều  tầng  đã  tích  luỹ
                quanh nó, và nếu bạn xuyên thấu qua những tầng đó, bỗng nhiên
                đứa trẻ bùng nổ trong bạn. Bùng nổ này tôi gọi là cực lạc.
                     Jesus nói, "Chừng nào ông còn chưa trở nên giống trẻ thơ ông

                sẽ không vào được vương quốc của Thượng đế." Đây là điều ông
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117