Page 114 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 114

sống  được  giải,  và  cả  nghìn  câu  đố  treo  quanh  bạn.  Chúng  điểm
                chuông của chúng. Chúng giết bạn.
                     Đừng bao giờ mang mọi thứ từ quá khứ - quá khứ qua rồi. Mọi

                khoảnh khắc gạt nó đi, dù giải được hay không giải được. Bây giờ
                không cái gì có thể được làm về nó. Vứt nó đi - và không mang các
                bộ phận bởi vì những bộ phận đó sẽ không cho phép bạn giải những
                vấn đề mới đang sống trong khoảnh khắc này. Sống khoảnh khắc
                này toàn bộ nhất có thể được đi, và bỗng nhiên bạn sẽ đi tới nhận ra
                rằng nếu bạn sống nó một cách toàn bộ, nó được giải quyết. Không
                có nhu cầu giải nó. Cuộc sống không phải là vấn đề để được giải, nó
                là bí ẩn để được sống. Nếu bạn sống nó một cách toàn bộ, nó được

                giải quyết, và bạn đi ra từ nó đẹp đẽ, giầu có, với kho báu mới của
                bản thể mình được mở ra và không cái gì treo quanh bạn. Thế thì
                bạn đi vào trong khoảnh khắc khác bằng tươi tắn đó, bằng tính toàn
                bộ này, sự mãnh liệt, để cho khoảnh khắc khác được sống và được
                giải quyết.

                     Đừng  bao  giờ  tích  luỹ  những  khoảnh  khắc  không  sống  quanh
                mình; bằng không bạn sẽ trở thành cứng ngắc. Bạn có thể vẫn còn
                mềm mại chỉ nếu bạn không mang cái gì từ quá khứ. Sao đứa trẻ lại
                mềm mại? Chúng không mang cái gì cả. Cách thức của chúng là
                cách thức của hiền nhân. Nếu đứa trẻ giận dữ, nó là giận dữ. Trong
                khoảnh khắc đó nó không bận tâm Phật nói gì về giận dữ. Nó không
                bận tâm về điều Mahavira đã dạy về giận dữ, "Đừng giận dữ." Nó

                trở nên thực sự giận dữ! Nó giận dữ mãnh liệt tới mức chính mãnh
                liệt này trở thành đẹp. Nhìn đứa trẻ khi nó thực sự giận dữ, toàn
                thân - đứa trẻ nhỏ thế, mềm mại thế, yếu thế - thổn thức với giận
                dữ, mắt đỏ lên, mặt đỏ lên, nhảy nhót, la hét, cứ dường như nó sẽ
                phá huỷ toàn thế giới. Sự bùng nổ năng lượng... Và khoảnh khắc
                tiếp giận dữ qua đi và nó lại chơi đùa, và nhìn khuôn mặt nó - bạn

                không thể tin được rằng khuôn mặt này vừa mới giận dữ thế ngay
                khoảnh khắc trước. Toàn nụ cười! Đẹp thế, hạnh phúc thế.
                     Đây  là  cách  sống  đấy.  Khoảnh  khắc  này  ở  trong  nó,  nhưng  ở
                trong nó toàn bộ tới mức không cái gì còn lại treo trên khoảnh khắc
                khác. Đứa trẻ sống khoảnh khắc của giận dữ; thế rồi nó di chuyển
                đi.  Khi  nền  giáo  dục  tốt  hơn  là  có  thể  trên  thế  giới,  chúng  ta  sẽ
                không dạy trẻ con không giận dữ. Chúng ta sẽ dạy chúng giận dữ

                nhưng giận dữ toàn bộ - và không mang nó. Giận dữ trong bản thân
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119