Page 161 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 161
Thiền làm tan biến hình mẫu cũ về sợ hãi
Tôi đã thấy rằng tôi vẫn còn lặp lại một hình mẫu mà tôi đã chấp
nhận khi còn là đứa trẻ. Bất kì khi nào bố mẹ tôi quở mắng tôi hay
nói điều gì đó về tôi là tôi cảm thấy phản đối, tôi sẽ chốt lại, chạy mất
và t an ủi mình với ý tưởng rằng tôi có thể làm mà chẳng cần mọi
người, tôi có thể xoay xở một mình. Bây giờ, tôi bắt đầu thấy rằng tôi
phản ứng với bạn bè mình theo cùng cách.
Đấy chỉ là một thói quen cũ đã trở thành cứng nhắc. Thử làm cái
đối lập của nó. Bất kì khi nào bạn cảm thấy khép kín - mở mình ra.
Nếu bạn muốn đi, thì đừng đi; nếu bạn muốn không nói, thì nói. Nếu
bạn muốn thôi biện luận, đừng thôi mà nhảy vào trong nó với hăng
hái nhất có thể được.
Bất kì khi nào tình huống nảy sinh tạo ra nỗi sợ, luôn có hai
phương án - hoặc là bạn tranh đấu hoặc là bạn bỏ chạy. Đứa trẻ
nhỏ thường không thể tranh đấu được - đặc biệt ở các nước truyền
thống. Ở Mĩ, đứa trẻ sẽ tranh đấu nhiều tới mức bố mẹ sẽ phải bỏ
chạy! Nhưng ở các nước cổ, các nước gắn chặt với truyền thống -
hay trong các gia đình có giá trị truyền thống vẫn còn rất mạnh - đứa
trẻ không thể tranh đấu được. Cách duy nhất là khép lại, t bao bọc
mình bên trong mình như s bảo vệ. Cho nên bạn đã học được mẹo
bỏ chạy.
Bây giờ khả năng duy nhất là ở chỗ bất kì khi nào bạn cảm thấy
mình đang cố thoát, dính lấy đó đi, bướng bỉnh, và tiến hành cuộc
đấu tranh ra trò. Chỉ trong một tháng thử cái đối lập và thế thì bạn sẽ
thấy. Một khi bạn có thể làm điều đối lập, tôi sẽ bảo bạn cách vứt bỏ
cả hai. Cả hai đều phải bị vứt bỏ, bởi vì chỉ thế thì con người mới trở
thành vô sợ hãi - và bởi vì cả hai đều sai. Bởi vì cái sai này đã đi
quá sâu vào trong bạn, nó phải được làm cân bằng bởi cái kia.
Cho nên trong một tháng bạn là một chiến binh th c thụ - về bất
kì cái gì. Và bạn sẽ cảm thấy rất tốt, th c s tốt, hừ? Bởi vì bất kì
khi nào người ta trốn, người ta cảm thấy rất tồi tệ, kém cỏi. Đây là
thủ đoạn hèn nhát - khép mình lại. Trở nên bạo dạn đi, hử? Thế rồi
chúng ta sẽ vứt bỏ cả hai, bởi vì là bạo dạn, sâu bên dưới, cũng là
hèn nhát. Khi bạo dạn và hèn nhát cả hai biến mất thế thì người ta
trở thành vô sợ hãi. Thử điều đó đi!