Page 166 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 166
Phải mất vài giây cho đứa trẻ nhận ra s kiện là nó phải thở bây
giờ trở đi theo cách riêng của mình - việc thở của mẹ nó sẽ không
giúp ích nữa. Chỉ để đem nó về với cảm giác của mình mà bác sĩ
cầm lộn ngược nó xuống, và đánh vào mông nó, thật mạnh. Bắt đầu
thế đấy! Và đón chào thế đấy!
Và chỉ từ cú đánh đó mà nó bắt đầu thở. Bạn đã bao giờ quan
sát rằng bất kì khi nào bạn sợ, việc thở của mình thay đổi không?
Nếu bạn còn chưa quan sát điều đó trước đây, bạn có thể quan sát
điều đó bây giờ. Bất kì khi nào bạn sợ, hơi thở của bạn sẽ thay đổi,
ngay lập tức. Và khi bạn thoải mái, ở nhà, không sợ điều gì, bạn sẽ
thấy việc thở của mình rơi vào hài hoà, và hoà hợp sâu sắc, trở
thành ngày một im lặng hơn. Trong thiền sâu đôi khi điều xảy ra là
bạn cảm thấy dường như việc thở của mình đã dừng lại. Nó không
dừng, nhưng nó gần như dừng.
S bắt đầu của đứa trẻ là nỗi sợ mọi thứ. Trong chín tháng nó đã
trong bóng tối, và trong bệnh viện hiện đại, nơi nó sắp được sinh ra,
sẽ có đèn ống chói loà khắp xung quanh. Và trên mắt nó, võng mạc
của nó, cái chưa bao giờ thấy ánh sáng trước đây, ngay cả ánh
sáng của cây nến, điều này là quá nhiều. Ánh sáng này là cú sốc
cho mắt nó.
Và bác sĩ không để chậm vài giây - ông ta cắt ngay mối nối vẫn
nối liền giữa nó và người mẹ, niềm hi vọng an ninh cuối cùng... và
một sinh linh tí hon như thế. Và bạn biết điều đó hoàn toàn rõ, rằng
không ai bất l c hơn con của con người, không con nào khác trong
s tồn tại.
Đó là lí do tại sao ng a đã không bịa ra giả thuyết về Thượng đế.
Voi đã không nghĩ về ý tưởng Thượng đế; không có nhu cầu. Con
của voi lập tức bắt đầu bước đi và nhìn quanh và thám hiểm thế
giới. Nó không bất l c như con của con người. Th c tế, nhiều thứ
phụ thuộc vào bất l c của con con người mà bạn có thể ngạc nhiên:
gia đình bạn, xã hội bạn, văn hoá của bạn, tôn giáo của bạn, triết
học của bạn - mọi thứ đều phụ thuộc vào bất l c của con con người.
Trong con vật, gia đình không tồn tại bởi lí do đơn giản là đứa
con không cần bố mẹ. Con người phải quyết định vì hệ thống nào
đó. Người bố và người mẹ phải ở cùng nhau để chăm sóc đứa trẻ.
Nó là kết quả của chuyện tình của họ; đây là việc làm của họ. Bây
giờ nếu con con người bị bỏ một mình, cũng giống như nhiều con