Page 111 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 111

nhanh chóng tin chắc rằng dù ba hồn bảy vía trong mơ của chúng có những
                 cuộc phiêu lưu nào đó trong đêm, những cuộc phiêu lưu này cũng không để

                 lại một ấn tượng nào trong đầu óc tỉnh thức của chúng.

                    Già Noll khốn khổ! Tiếng vọng của điệu nhạc đó và cảnh tượng mà lão

                 từng nhìn thấy khiến lão thao thức suốt nhiều đêm sau đó. Thân thể lão teo

                 tóp lại vì tuổi tác và vì những thói quen ti tiện, trở thành một cái túi đựng
                 xương di động. Thế nhưng việc quan sát của lão chỉ tốn công vô ích. Lão

                 trở nên mệt mỏi và thèm được ngủ đến nỗi cuối cùng khi vầng trăng của

                 người thợ săn tỏa ra ánh sáng chói lọi hoàn hảo nhất của nó trên những mái
                 nhà của thị trấn Cheriton, lão lại ngồi ngủ gật trong chiếc ghế. Lão bị đánh

                 thức vài giờ sau đó bởi một quầng sáng mờ mờ trong phòng, chắc chắn đó
                 không phải là ánh trăng, vì nó đến từ hành lang cầu thang tối mịt. Lão tỉnh

                 táo lại ngay lập tức, nhưng đã quá muộn. Bởi lẽ, ngay đúng lúc lão nhìn

                 qua khe cửa ra vào, ba đứa bé học việc của lão đã nhẹ nhàng lướt nhanh
                 qua – như những bóng ma, những linh hồn hay những hình dáng trong mơ

                 của chúng – rồi vui sướng chạy vụt ra xa. Chúng lướt qua lão êm hơn cả
                 một cơn gió nhẹ lướt qua một cây liễu và biến mất khỏi tầm mắt bên dưới

                 chân cầu thang trước khi lão có thể cục cựa thân mình.

                    Sáng ngày thứ hai sau hôm đó, khi Tom, Dick và Harry thức giấc trên

                 tấm nệm rơm của chúng, một mùi thơm tuyệt diệu đang lan tỏa trong bầu

                 không khí. Chúng hít ngửi mùi thơm đó một cách thèm thuồng khi nhìn
                 nhau trong làn ánh sáng rạng dần của buổi bình minh. Và dĩ nhiên, ngay

                 khi chúng xuống ăn bữa điểm tâm với những chiếc áo khoác rách rưới trên

                 người, bà cụ già thường đến vào mỗi sáng để giúp việc lặt vặt cho Già Noll
                 khệ nệ đi tới bàn ăn trong bếp với một cái chảo rán đầy thịt lợn xông khói

                 đang kêu xèo xèo trong lớp mỡ.

                    “Nào, các cậu bé của ta,” Già Noll nói, chà xát hai bàn tay vào nhau với

                 một nụ cười xu nịnh, “có một lát mỡ lợn xông khói dành cho tụi bay đây,

                 hãy xóc nĩa vào cái chảo để đẩy lùi cái lạnh ra ngoài, sau một đêm dài chạy
                 nhảy dưới ánh trăng.”








                                                                                                     https://thuviensach.vn
   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116