Page 107 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 107

thanh vắng, không có gió, một mảnh trăng êm đềm tỏa sáng ở hướng tây và
                 những vì sao lấp lánh. Bầu không gian ở Cheriton luôn có một mùi thơm

                 dịu tỏa ra từ những đồng cỏ ven thị trấn. Và vào giờ đó, mọi thứ yên lặng

                 đến nỗi bạn gần như có thể nghe thấy tiếng sóng rì rầm của con sông chảy
                 giữa những rặng liễu phía xa xa.


                    Bấy giờ, khi Già Noll đang ngồi một mình như một cái bóng cằn cỗi ở
                 cột đánh dấu dặm đầu tiên đi vào thị trấn – và lão keo kiệt đến mức thậm

                 chí không dám hút một hơi ống píp – một làn gió nhẹ xuất hiện lướt dọc

                 theo con phố. Và rồi, cùng với làn gió là một tiếng nhạc mơ hồ – một tiếng
                 nhạc mà thoạt tiên có vẻ như không phải là tiếng nhạc chút nào. Dù sao đi

                 nữa, nó vẫn tiếp tục, rồi cuối cùng lan chảy và run rẩy trong bầu không khí
                 đến nỗi ngay cả Già Noll, một người khá nặng tai, cũng nghe thấy nó và

                 nhận ra giai điệu nhạc. Nó trôi dần tới gần hơn, cái giai điệu nhạc đó –

                 tiếng đàn dây, tiếng sáo, tiếng tù và, và tiếng kèn hơi – ngày càng trở nên
                 vui nhộn hơn trong bầu không khí êm dịu tháng Mười:


                    Ơi này các bé gái trai

                    Ánh trăng sáng quá, ra ngoài chơi thôi!

                    Bữa ăn ngon, giấc ngủ vùi


                    Đáng chi mà tiếc ra ngoài chơi đi!…

                    “Ơi này các bé gái trai, Ánh trăng sáng quá, ra ngoài chơi thôi!” Điệu

                 nhạc cứ tiếp nối, khi xa khi gần, khi vỡ òa đột ngột như từ bầu trời vọng
                 xuống.  Ánh  trăng  đêm  ấy  không  sáng  lắm,  vì  chỉ  mới  vào  thượng  tuần.

                 Vầng  trăng  giống  như  một  mảnh  đồng  xu  lấp  lánh  nằm  thấp  bên  dưới

                 những vì sao. Hoặc như rìa của một cái chậu vàng nằm nghiêng. Nhưng dù
                 ánh trăng chỉ sáng lờ mờ hay không có ánh trăng đi chăng nữa, những bóng

                 người – lúc ấy đang hối hả đi, chạy, nhảy lò cò hay khiêu vũ trên con phố –
                 đã nghe thấy lời kêu gọi và tuân theo nó. Từ các ngỏ hẻm, con phố, mảnh

                 sân, cổng, cửa nhà, lũ trẻ ở Cheriton ùa ra như những dòng suối mùa xuân.

                 Chúng đua nhau chạy nhảy múa may theo nhịp điệu của khúc nhạc. Già
                 Noll thở hổn hển vì kinh ngạc trong khi quan sát chúng. Thật là một câu






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112