Page 104 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 104
Thế là nó nín khóc liền,
Và đêm, gặp những bạn hiền trong mơ:
Hàng ngàn những đứa trẻ thơ
Dick, Joe, Jack, Ned… bấy giờ ngủ say
Bên trong những cỗ quan tài
Đen thui như mực, ôi Trời, quá đen…
Chúng luôn luôn gọi những phụ nữ lớn tuổi là “mẹ” và các chị hầu gái là
“cô”, và luôn tỏ ra đàng hoàng đúng mực, ngay cả khi một bà già cáu kỉnh
nào đó bảo chúng là đồ tai quái, nghịch ngợm. Và đôi khi, một bà vợ tốt
tặng cho chúng một lát bánh pút-đinh, một ca sữa, một củ khoai nướng,
một túi đầy bánh dẹt hoặc một lát bánh mì trắng (sẽ không còn trắng trong
chốc lát). Thỉnh thoảng, thậm chí chúng còn được thưởng thức một ngụm
rượu vang làm từ quả cơm cháy. Nói cho cùng, ngay cả những con chim sẻ
đói gần chết cũng thỉnh thoảng tìm được dăm ba món ăn lặt vặt, và người
đói không phải là không biết thưởng thức các món ngon.
Khi nào có thể trốn đi chơi chút đỉnh, chúng thường chuồn ra ngoài sông
để chèo thuyền, săn lùng tổ chim trong những khu rừng, hay trèo lên một
cái mỏ đá cũ cách thị trấn không xa lắm. Quanh đấy đều là những miền quê
có rừng cây xinh đẹp đáng yêu, gần thị trấn cổ Cheriton.
Dù chúng có trốn việc đi chơi hay không, Jeremy Nollykins Đệ Tứ – Già
Noll, như những người hàng xóm gọi lão – thường đánh đập chúng suốt,
bất kể sáng, trưa, chiều, tối. Lão tin vào roi vọt. Lão chẳng chừa ai cả, dù
đó là người hay thú. Tom, Dick và Harry ghét Già Noll, và đó là điều khá tệ
hại. Nhưng, mặt khác, chúng cũng rất linh hoạt, vui vẻ và hạnh phúc khi
không bị đánh đòn. Chúng cũng luôn quá đói, thậm chí cả khi vừa ăn xong
món cháo loãng, nên không thể suy tư ngẫm nghĩ xem chúng ghét lão đến
mức nào.
Thật ra, với những cặp mắt long lanh sáng, những cặp má tròn trĩnh và
những hàm răng trắng bóng, chúng là một bộ ba vui vẻ, dù ngực chúng gầy
https://thuviensach.vn