Page 103 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 103
quả táo rời khỏi thân cây hay như những hạt mưa đá rơi khỏi một đám mây
tháng Tư.
Sau khi vét sạch mọi tiền bạc bọn trẻ đem về gói trong những tấm vải
dầu rồi bỏ vào những cái túi bằng da, Jeremy Nollykins (lúc này đã cao
tuổi) cho chúng thưởng thức những bữa ăn toàn là cháo loãng. Cả những
bữa điểm tâm cũng chỉ cháo loãng thế thôi. Vào các bữa tối ngày thứ Ba và
thứ Năm, lão cho chúng những tấm bánh pút-đinh mỡ thận với những tảng
mỡ thận bên trong giống như những hạt hổ phách xanh nhợt; cho chúng cái
thứ mà lão gọi là món xúp vào ngày thứ Hai, thứ Tư và thứ Sáu; và một ít
thịt mèo (mua giá rẻ từ người anh họ thứ hai của lão) vào ngày Chủ nhật.
Nhưng bạn không thể trèo ống khói mà không có thịt. Thứ Bảy chúng được
thưởng thức món đậu hầm và thịt hầm nóng sốt, vì ngài thị trưởng có thể
ghé qua vào hôm đó.
Bạn khó mà tin nổi chuyện này, nhưng bất chấp điều kiện sinh hoạt khốn
khổ thiếu thốn đó, bất chấp những vết bỏng, vết bầm tím trên người và bồ
hóng trong đôi mắt, trong buồng phổi và trong mái tóc xác xơ của chúng,
ba cậu bé này, Tom, Dick và Harry, đã xoay xở để tự vực dậy tinh thần.
Thậm chí chúng còn chà xát cho đôi má chúng hồng lên sau khi bồ hóng
của một tuần làm việc đã được rửa sạch bên dưới vòi nước vào tối thứ Bảy.
Chúng cũng giống như Tom Drace trong bài thơ sau:
Thằng nhóc Tom khóc om sòm
Khi người ta cạo sạch trơn mái đầu
Mà hàng ngày nó tự hào:
Loăn xoăn như cuộn len nâu lưng cừu.
Thương nó, tôi bảo: “Đừng lo
Khi đầu cháu trọc như là bình vôi!
Bởi vì bồ hóng đen thui
Sẽ không làm hỏng sắc tươi tóc mềm!”
https://thuviensach.vn