Page 116 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 116
Suốt năm giờ ban tối dài dằng dặc, sau bữa ăn lúc bảy giờ, già Noll cố
tìm cách để không bị ngủ quên. Thế rồi, sau nửa đêm một chút, sau khi đã
chắc chắn rằng ba đứa bé học việc của lão đang ngủ say trên giường, lão dò
dẫm xuống thang, khẽ nhấc cái then cửa lên và nhìn ra. Không bao giờ từng
có một quang cảnh sáng trưng rực rỡ như thế trước đó. Tuyết trên những
mái nhà, những đầu hồi và những phần công trình bằng đá có chạm trổ của
những ngôi nhà trắng lóng lánh và mịn như thứ bột xay tốt nhất của những
ông chủ cối xay. Không có một bóng người nào, hay thậm chí một con
mèo, hiện ra trên suốt quãng đường dài thiếu ánh đèn. Và những vì sao trên
bầu trời xanh xám lấp lánh như những giọt sương trên một cây táo gai.
Tất nhiên, ngay đúng lúc tiếng chuông nửa đêm cuối cùng phát ra từ tháp
chuông nhà thờ Thánh Andrew, giai điệu nhạc cổ xưa quyến rũ lại mơ hồ
vẳng đến từ phía xa xa. Lạy Chúa, giá mà trong những huyết mạch của Già
Noll còn sót lại dù chỉ một giọt máu duy nhất của tuổi thanh xuân, lão sẽ
không thể cưỡng lại việc nhún nhảy thân hình chỉ còn như bộ xương của
lão xuống những bậc thềm, đi vào con phố thênh thang khi nghe thấy âm
thanh của nó:
Ơi này các bé gái trai
Ánh trăng sáng quá, ra ngoài chơi thôi!
Bữa ăn ngon, giấc ngủ vùi
Đáng chi mà tiếc ra ngoài chơi đi!…
Nhưng, thay vì thế, lão vội vã lê chân vào trong nhà trở lại như một con
chuột; nép mình vào bên dưới lồng cầu thang và chờ đợi, vẫn để mở hé
cánh cửa ra vào.
Ô, cái gì thế kia? Những quầng sáng xa xôi mơ hồ lúc này đang hiện ra
trên con phố, và một âm thanh giống như tiếng kêu của những loài thú nhỏ.
Trong giây lát, tiếng nhạc trở nên lớn đến nỗi một cái hộp thủy tinh trên
một cái bàn gần đó – bên trong đựng mô hình một chiếc thuyền hai buồm
trước kia từng thuộc về người ông xấu xa của già Noll, kẻ đã chết ở Tobago
– cũng khẽ ngân lên vì sự rung động phi thường của bầu không khí. Và hồn
https://thuviensach.vn