Page 122 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 122

sự, bà Giles, một bà cụ dựng một quầy bán táo và bánh gừng bên cạnh viện
                 bảo tàng, chỉ trong vài năm đã kiếm được nhiều tiền từ hàng hóa của mình

                 đến nỗi bà ta có thể nuôi dưỡng đến lớn toàn bộ chín đứa cháu mồ côi của

                 mình một cách thoải mái, và cuối cùng nghỉ hưu ở tuổi sáu mươi tại một
                 ngôi nhà bốn phòng cách nhà của Anne Hathaway                [18]  không đầy một trăm

                 mét.

                    Theo thời gian, viên trung úy chỉ huy quân đội, các vị quận trưởng, các

                 vị thẩm phán hòa giải, ngài giám mục và thị trưởng các thị trấn lân cận,

                 chắc chắn là do ghen tỵ về danh vọng và sự nhiệm màu ở giữa vùng này, đã
                 cố hết sức thuyết phục và thúc ép ông thị trưởng và Hội đồng thị trấn dời

                 các cậu bé tới thị xã. Bản thân ngài Bá tước cũng hứa sẽ đặt chúng vào một

                 ngôi  nhà  cũ  cách  nơi  thờ  tổ  tiên  của  ông  ta,  nhà  nguyện  Beauchamp
                 Chapel, chưa đầy một tầm ném đá. Nhưng tất cả đều uổng công vô ích.

                 Nhân dân Cheriton giữ chặt quyền lợi của họ: và ngài chánh án sau khi
                 điềm tĩnh lắng nghe cả hai bên một cách trọn vẹn đã lắc cái đầu mang tóc

                 giả của mình để ủng hộ họ.

                    Mấy cậu bé nằm ngủ cứ tiếp tục ngủ trong suốt năm mươi năm. Trong

                 thời gian này, Hội đồng thị trấn đã nhận được chỉ riêng số lệ phí tham quan

                 là Một trăm hai mươi ba ngàn năm trăm năm mươi lăm đồng tiền sáu xu
                 (tương đương £3,088 17s. 6d.). Và gần như mỗi xu trong số tiền lớn này

                 đều là lợi nhuận minh bạch. Họ cũng sử dụng chúng một cách rộng rãi –
                 mở rộng những cái ống khói hẹp, trồng những hàng cây chanh trên Đại lộ

                 và rừng cây tần bì, liễu cạnh dòng sông, xây một vòi phun nước và một cái

                 chuồng chim bồ câu lớn bằng đá, và cách ly một vùng đồng cỏ có rừng với
                 mọi tiện nghi mà mọi sinh vật hoang dã có thể hy vọng được ban tặng cho

                 bởi người đốc công của chúng – Con người.

                    Thế rồi, một ngày đẹp trời nọ, viên phụ trách viện bảo tàng, người trong

                 suốt bốn mươi năm chưa một lần bỏ qua công việc đầu tiên trong buổi sáng

                 là lau sạch bụi cái hòm thủy tinh của “các cậu bé học việc”, lăn ra ốm và
                 phải nằm dưỡng bệnh. Cháu gái của ông, một cô gái xinh xắn, lanh lợi và

                 cao quý, đến đó với tư cách trợ lý của ông trong một thời gian để coi sóc





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127