Page 123 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 123

viện bảo tàng, bán vé và theo dõi khách tham quan thay cho ông. Cô chỉ
                 mới mười bảy tuổi; và là người đầu tiên cất tiếng hát trong viện bảo tàng –

                 dù dĩ nhiên là chỉ hát ậm ừ trong cổ họng, và không bao giờ trong lúc đang

                 mở cửa.

                    Bấy giờ đang là mùa hè, nói đúng hơn là ngày đầu của tháng Năm. Và

                 cũng như mọi buổi sáng, cô mở cánh cửa lớn của viện bảo tàng, bước lên
                 cái cầu thang lớn có nhiều hình chạm trổ và kéo những tấm màn cửa sổ ở

                 tầng trên lên, rồi quay lại – như thường lệ – nhìn chăm chú vào Ba Cậu Bé

                 đang ngủ (mà chẳng phải trả một đồng xu nào cả). Cô thở ra một hơi dài
                 như thể vừa thoát khỏi một giấc mơ hạnh phúc.


                    “Các cậu bé đáng yêu!” Cô thường thì thầm với chính mình. “Các cậu bé
                 đáng yêu, rất đáng yêu!” Cô có một tấm lòng của mẹ hiền và những lọn tóc

                 của cô trở nên trong suốt trong ánh ban mai. Đôi mắt xanh lơ của cô hạ
                 xuống cái hòm thủy tinh với một sự trắc ẩn và nhạy cảm đến nỗi nếu một

                 cái nhìn đơn giản có thể đánh thức ba đứa trẻ, hẳn là chúng sẽ cùng khiêu

                 vũ điệu jig của Ái Nhĩ Lan với cô vào mỗi buổi sáng vui tươi.

                    Vì còn trẻ, cô có xu hướng hơi bất cẩn, và thậm chí có khi còn bẻ một

                 nhánh san hô hay gỡ một cái vảy từ đuôi của một nàng tiên cá để tặng cho
                 bất kỳ một người trẻ tuổi xa lạ nào mà cô đặc biệt có cảm tình như là một

                 món quà lưu niệm của xứ Cheriton. Ngoài ra, cô chưa bao giờ được nghe
                 kể về tính chất ma thuật của những chiếc chìa khóa, móng ngựa hay cây

                 cơm cháy và cây tần bì. Cô lớn lên dưới một mái trường nơi ma thuật và

                 phép thuật phù thủy chưa bao giờ được nhắc tới nhiều trong những giờ học.
                 Làm sao cô có thể nhận ra rằng chiếc chìa khóa nhỏ của cái hòm thủy tinh

                 và chiếc chìa khóa lớn của cửa viện bảo tàng (mà, sau khi mở cả hai, cô đã

                 đánh rơi khỏi túi khi bất ngờ rơi tỏm xuống cái giếng trong vườn) có thể
                 giữ được một kẻ bất kỳ nào đó hay một vật bất kỳ nào đó ở ngoài hay ở bên

                 trong nhà, ngay cả khi những cánh cửa đang mở rộng? Hay rằng nước có

                 thể rửa sạch ngay cả ma thuật của phù thủy?










                                                                                                     https://thuviensach.vn
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128