Page 138 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 138

Trong lúc nàng quan sát nó, một giọng thì thầm trong nàng la lên, “Hãy
                 bắt lấy nó!” Nàng hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, ngưng lại một giây, và

                 giây kế tiếp nàng giơ bàn tay ra. Quả bóng đã là của nàng.

                    Một lần nữa, nàng nhìn xuống, và một lần nữa nhà nghệ sĩ đang biểu

                 diễn. Lần này với cái gì đó trông có vẻ như là nhiều loại trái cây khác nhau

                 – quả lựu, mộc qua, thanh yên, chanh, cam và xuân đào, và bay vút lên khỏi
                 chúng, là một thứ quả rất bình thường, một quả táo nước Anh. Một lần nữa

                 tiếng thì thầm trong đầu Myfanwy la lên, “Hãy bắt lấy nó!” Nàng đưa tay

                 ra và cũng bắt được quả táo.

                    Thế  nhưng  nàng  lại  nhìn  xuống  một  lần  nữa,  lần  này  dường  như  nhà

                 nghệ sĩ tung hứng sắp tung những con rắn vào không khí, vì chúng co duỗi,
                 quằn quại và cuộn mình quanh anh ta khi chúng nhẹ nhàng bay từ tay này

                 sang tay kia. Có cả tiếng rắn huýt gió xì xì, mọi người lùi lại một chút, và
                 có vài đứa bé nhút nhát hơn chạy sang phía bên kia đường. Và lần này lại

                 giống như trước, một trong những con rắn vút lên cao hơn, cao hơn bên

                 trên những con còn lại. Và Myfanwy có thể nhìn thấy từ chỗ đứng thuận lợi
                 của mình đó không phải là một con rắn sống mà chỉ là một sợi dây bằng

                 lụa. Và lần thứ ba, tiếng thì thầm lại cất lên, “Hãy bắt lấy nó!” Nàng lại đưa
                 tay ra và cũng bắt được cả sợi dây.


                    Lúc này, có vẻ như một đám mây nhỏ đang lướt qua mặt trời, vòng người
                 bên dưới đã thật sự nhìn thấy con rắn bay lên cao nhất biến mất một cách bí

                 mật và họ hét lên như chỉ với một giọng duy nhất, “Biến mất rồi!” “Biến

                 mất rồi!” “Ma thuật, ma thuật!” Và những đồng xu bay tới tấp vào cái trống
                 lục lạc của nhà tung hứng trong những giây phút sau đó đủ biến anh ta

                 thành người giàu nhất trên thế giới trong một phút.

                    Bấy giờ nhà nghệ sĩ trang trọng nhấc nón lên chào mọi người. Anh ta

                 kéo sát tấm áo choàng vào người, cất những con dao găm, bóng, trái cây,

                 rắn và tất cả những thứ khác vào một cái hộp dẹp, dài, màu xanh lá. Rồi
                 anh ta khoác sợi dây đeo của cái hộp qua vai, cởi nón ra, cài cái trống lục

                 lạc dưới khuỷu tay và vớ lấy cây gậy, quay người đi về hướng những rặng







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143