Page 141 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 141

Và giả sử như Myfanwy là một chàng hoàng tử của bất kỳ nơi nào trên
                 thế giới, hẳn lúc này nàng sẽ – giống như khi Narcissus khom người nhìn

                 xuống hồ nước đầy những đóa hoa loa kèn – yêu chết mê chết mệt chính

                 bản  thân  nàng.  “Thật  kỳ  diệu  khôn  lường!”  nàng  kêu  lên  trong  lặng  lẽ;
                 “nhưng nếu đây là điều mà chỉ cần cắn một cái vào quả táo có thể tạo ra thì

                 không  cắn  thêm  nữa  sẽ  là  một  điều  khôn  ngoan.”  Và  nàng  đặt  quả  táo

                 xuống.

                    Vị lãnh chúa hau háu nhìn qua cái lỗ khóa, quan sát nàng khi nàng đứng

                 sững sờ như một cây hoa xinh đẹp đang mọc lên trong sự quạnh vắng im
                 lặng tột cùng của một cánh rừng và đang nở hoa ngay trước mắt ông.


                    Thế rồi, như vừa sực nghĩ ra, Myfanwy quay sang và cầm quả bóng vàng
                 lên. Như nàng đã ngờ vực và bây giờ phát hiện ra, nó không phải là một

                 quả bóng, mà là một cái hộp nhỏ hình cầu làm bằng những mảnh gỗ quý
                 ghép vào nhau, phủ bên ngoài bởi một lớp chỉ vàng. Khi nàng ấn vào cái

                 nhíp ở giữa, cái nắp hộp mở bật ra, và Myfanwy đưa ngón cái và ngón trỏ

                 vào trong, kéo ra một chiếc khăn choàng bằng lụa, nhưng là loại lụa mỏng
                 như tơ được dệt khéo đến mức khi nó tự bung xuống tới sàn nhà, tấm khăn

                 trông như thể một lớp sương xám bạc dưới ánh nến.

                    Nó rũ xuống từ những ngón tay của nàng đến nền nhà bên dưới, hầu như

                 cũng nhẹ như lớp không khí bao quanh. Điều kỳ diệu phi thường là một
                 chiếc khăn có thể che kín nàng từ đầu tới gót chân lại có thể nhét gọn vào

                 trong một khoảng trống nhỏ xíu của quả bóng mà đường kính chỉ có bốn

                 phân! Nàng nhìn một cách ngưỡng mộ món đồ thủ công thanh tú này. Rồi,
                 với một cái hất nhẹ ngón tay, nàng đã choàng nó lên vai như một lớp mây

                 mềm mỏng.

                    Và, lạ thay! – khi vị lãnh chúa tiếp tục quan sát – đột nhiên nơi Myfanwy

                 đã đứng không còn vật gì khác ngoài bảy ngọn nến đang cháy trên giá và

                 bảy ngọn khác trong gương. Nàng đã biến mất.

                    Tuy nhiên nàng không đi xa lắm. Vì ngay sau đó ông nghe thấy – như từ

                 trên trời rơi xuống – một tràng cười khúc khích như tiếng trẻ con mà dù






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146