Page 146 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 146

giới này con biết rằng cha yêu con và con cũng yêu cha, con cầu xin cha
                 hãy nghĩ tới con với lòng chiếu cố, lòng tốt và cả lòng trắc ẩn.”


                    Nói xong những lời này, không cố chùi đi những giọt nước mắt đã trào
                 lên đôi mắt, và để lại ba món quà của nhà nghệ sĩ nằm giữa những bông

                 hoa và trái cây trên cái bàn dài trước mặt cha nàng, Myfanwy bước vội ra

                 khỏi phòng, quay về phòng của mình, bỏ ông lại một mình.

                    Những lời của nàng nằm như những giọt sương tươi mát trên những cỏ

                 cây tăm tối trong tâm trí ông một lúc. Thậm chí ông còn ngẫm nghĩ về
                 chúng một lúc. Trong lúc đó những chuyện bịa gớm ghiếc của chính ông

                 hiện ra với tất cả những sai lầm xấu xa của chúng.

                    Nhưng than ôi, vì chính bản thân ông, vì sự kiêu hãnh và cố chấp của

                 ông, những suy tư dịu dàng đó chẳng bao lâu đã biến mất. Khi nghĩ một lần

                 nữa về nhà nghệ sĩ tung hứng – về kẻ mà những cuộc rình mò của ông đã
                 cuốn ông vào những cơn thủy triều xa hơn mức ông có thể ngờ - sự giận

                 dữ, lòng căm ghét, lòng ghen tỵ lại một lần nữa sôi lên trong ông và nhấn
                 chìm mọi thứ khác. Ông quên mất sự lịch thiệp của ông, tình yêu của ông

                 đối với Myfanwy, thậm chí niềm mong mỏi giữ được tình yêu của nàng đối

                 với ông. Thay vì thế, ông cứ nhấm nháp rượu, nhấm nháp mãi, và ngồi giận
                 dỗi, bày mưu tính kế với một ý tưởng duy nhất trong đầu – bằng đủ trăm

                 phương nghìn kế để đánh bại gã nghệ sĩ tung hứng này và giết chết tình yêu
                 của Myfanwy vô tội của ông.


                    “Nào,” cuối cùng một giọng nói nhỏ rít lên trong đầu ông. “Nào, bây giờ
                 nếu mi nếm trái táo ma thuật, có lẽ nào nó không cho mi lòng dũng cảm và

                 khả năng để chống lại hắn ta, và do đó phá tan mọi hy vọng của hắn ta?

                 Hãy nhớ chỉ cần cắn một miếng ngoài lớp vỏ, Myfanwy của mi đã trở nên
                 kỳ diệu ra sao!”


                    Và con người ngu xuẩn lắng nghe một cách khao khát cái giọng nói gian
                 xảo đó, không nhận ra rằng phẩm chất duy nhất của quả táo là khiến cho

                 bất kỳ con người nào nếm phải nó sẽ giống với chính bản thân anh ta hơn

                 bao giờ hết. Ông ngồi đó – nắm tay đưa lên miệng – nhìn chăm chú vào quả






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151