Page 148 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 148

một chút, ông nhìn thấy hình ảnh của chính mình trong một bộ áo giáp đã
                 được cọ rửa và đánh bóng đứng ở một bên lò sưởi. Ông lắc đầu, cái đầu con

                 lừa đáp lại. Ông lắc lư thân người mình, hai cái tai dài vỗ vào nhau như đôi

                 cánh của một con chim câu xanh. Ông đưa bàn tay lên – một cái móng guốc
                 giơ lên lơ lửng!


                    Tới  đây,  lớp  thịt  của  con  vật  khốn  khổ  dường  như  bò  lên  từng  đoạn
                 xương của ông khi ông quay lại trong nỗi kinh hoàng và mất hết tinh thần

                 để tìm một sự giải thoát khỏi định mệnh đã ập lên ông. Ông là con lừa đó?

                 Nó là chính bản thân ông? Trí khôn khốn khổ của ông nỗ lực một cách vô
                 ích để giữ bình tĩnh. Một cơn kinh hãi bao trùm lên ông. Đúng vào lúc này,

                 đôi mắt lừa to, sáng, có hàng lông mi dài của ông tình cờ lướt qua quả bóng
                 vàng đang nằm hé mở trên bàn bên cạnh cốc rượu – Chiếc Khăn Vô Hình

                 sáng lấp lánh như một tấm lưới của loài nhện đỏ từ bên trong.

                    Không phải con lừa nào cũng ngu như lừa như cái vẻ bề ngoài của nó.

                 Và Owen ab Gwythock, dù bây giờ hoàn toàn câm nín trong cái thân hình

                 lông lá cục mịch, nhưng trí óc của ông không còn là trí óc của gã ngu như
                 lừa lúc trước. Lúc này, ý nghĩ duy nhất của ông là che đậy cái tình trạng

                 đáng sợ của ông khỏi bất kỳ người hầu nào có thể đến đó vào lúc ấy, trong
                 khi ông có thể tự mình tìm ra một góc hoàn toàn hẻo lánh trong bóng tối để

                 trốn ở đó và tìm cách thoát ra khỏi hình dáng con lừa, trở lại nguyên vẹn

                 hình hài quen thuộc của ông. Và chiếc khăn nằm ở đó! Còn có gì ngọt ngào
                 hơn là đánh bại tên nghệ sĩ với chính công cụ của hắn ta.


                    Tóm lấy chiếc khăn với hai cái răng cửa to tướng, ông lôi nó ra khỏi quả
                 bóng và tung nó càng xa càng tốt lên trên đôi vai lông lá lởm chởm của

                 mình. Nhưng than ôi, cái mõm lừa của ông còn kém quá xa so với những

                 ngón tay khéo léo của Myfanwy. Chiếc khăn chỉ che được phân nửa người
                 ông. Cái đuôi, mông và đôi chân sau lúc này biến mất, nhưng cái đầu, cần

                 cổ, đôi vai và hai chân trước vẫn còn hiện ra. Ông lôi kéo một cách vô ích;

                 ông uốn éo vặn vẹo thân hình một cách vô ích. Những chiếc móng guốc
                 nện ầm ầm lên lớp đá lót nền nhà rỗng bên dưới. Một nửa của ông vẫn








                                                                                                     https://thuviensach.vn
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153