Page 152 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 152
Tuy nhiên, vì một con lừa vô chủ một mình lang thang dưới ánh trăng
mờ của khu rừng sẽ là một cảnh tượng ít lạ lùng hơn một cô gái lẻ loi như
nàng, một lần nữa nàng ghé môi vào sát tai của cha mình và thì thầm vào
đó, giải thích với ông rằng bây giờ chính nàng mới là người cần khoác tấm
khăn, và nếu ông tha thứ cho sự cả gan của nàng – vì nói cho cùng, ông
từng thường xuyên cõng nàng trên vai khi nàng còn bé – nàng sẽ cưỡi lên
lưng ông và theo cách này họ sẽ cùng nhau đi nhanh hơn trong cuộc hành
trình.
Cha nàng không dám cho lời nàng là sự xúc phạm, dù cảm giác thầm kín
của ông có thế nào đi nữa. “Nếu con gấp, con của cha,” ông nói cộc lốc, cố
gắng một cách vô ích để giữ cho giọng nói của mình không quá lớn., “cha
sẽ tha thứ cho con tất cả.” Giây lát sau, trên con đường mòn, khi hiện ra
dưới ánh trăng, khi khuất trong bóng tối, một con lừa đẹp mã béo tốt với
một sợi thòng lọng vắt ngang trên mũi sải bước đều, không dừng chân để
gặm những túm cỏ đẫm sương bên vệ đường, rõ ràng là theo ý thích của
chính nó.
Tình cờ đêm đó có một nhóm sơn tặc cắm trại trong khu rừng. Và khi đột
nhiên con vật lạ lùng và đẹp mã vô tình ngoặt ra từ một lùm cây, lọt vào
vùng ánh sáng của ngọn lửa trại và nhìn ngọn lửa của chúng một cách kinh
hoàng với đôi mắt như hai viên ngọc lục bảo long lanh, chúng cùng phá ra
cười. Ngay lập tức một tên trong bọn chồm dậy để tóm lấy sợi thòng lọng
của con vật.
Tuy nhiên, niềm vui của bọn cướp nhanh chóng biến thành sự khiếp đảm
khi chúng nhìn thấy con vật kỳ lạ đó đang được dẫn dắt một cách rõ ràng
bởi một bàn tay vô hình bí ẩn. Nó quay sang bên này, quay sang bên khác,
với một sự thông minh rõ ràng không phải của chính nó và không có tính
chất tự nhiên đối với giống lừa, và do vậy đã tránh được mọi cố gắng tóm
lấy sợi dây thừng của tên cướp, bộ răng và đôi mắt của nó lấp lánh trong
ánh lửa.
https://thuviensach.vn