Page 156 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 156
Giọng nàng ngắt quãng và ngập ngừng. Nàng gần như muốn hé lộ bản
thân mình ra trước con người xa lạ này, tin tưởng không chút nghi ngờ hay
e sợ rằng anh ta sẽ giúp đỡ nàng một cách chân thành mọi điều nàng đã yêu
cầu.
“Nhưng, tiểu thư hiền dịu ạ,” người nghệ sĩ đáp, “điều đó không nằm
trong khả năng của tôi, trừ phi người mà nàng nói tới gần đây để cho tôi
thấy. Dù giọng nói của nàng đối với tôi ngọt ngào hơn tiếng hạc cầm thánh
thót trong không trung, tôi cũng không có khả năng hứa với một giọng nói
không hình thể. Vì làm sao tôi chắc được rằng người thốt ra những lời đó
không phải là một quỷ thần nào đó của bóng tối đang muốn chế nhạo tôi,
đánh lừa tôi, và sẽ dùng ma thuật hại tôi?”
Trong cánh trảng im lìm một lúc. Thế rồi nhà nghệ sĩ tung hứng kêu lên,
“Không, không! Đây chính là người đáng yêu nhất và can đảm nhất, tôi
không cần nhìn thấy hình dáng của nàng để biết nàng. Nàng chắc chắn phải
là Myfanwy xinh đẹp, người mà tôi đã từng, đang và sẽ sẵn sàng phục vụ
mãi mãi. Vậy hãy nói cho tôi biết, con lừa tội nghiệp từng là người cha cao
quý của nàng ở đâu?”
Nghe thấy thế, ngay lập tức Myfanwy kéo tấm khăn ra khỏi đầu và vai
mình, để lộ thân hình xinh đẹp đứng trong quầng ánh sáng đỏ hồng của
ngọn lửa đang bừng cháy. Từ bụi rậm gần đó cũng phát ra một âm thanh
phẫn nộ và đau đớn – qua cái cổ họng khàn khàn và ít thực hành của kẻ
nghe trộm – đến nỗi người ta có thể cho rằng tiếng kêu đó không là gì khác
hơn ngoài giọng đồng ca của những tên quỷ sứ, dù thật ra đó chỉ là chú lừa
khốn khổ của chúng ta đang than van cho số phận của mình.
“Ồ, chàng ơi” Myfanwy thở dài, “tôi e là cha tôi trong nỗi đau khổ và lo
lắng của mình đã lắng nghe những gì xảy ra giữa hai chúng ta. Nhìn kìa,
ông ấy đang đi tới.”
Lúc này tiếng vó chạy nước kiệu nghe rõ mồn một khi lãnh chúa xứ
Eggleyseg trong bộ da và hình dáng lừa lao tới để giáng sự báo thù lên
chàng phù thủy trẻ. Nhưng lúc ấy, trong cơn giận và sự điên rồ cố chấp
https://thuviensach.vn