Page 161 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 161
của ông, và cách ông đầu tư. Để làm hài lòng cô giáo của mình, cô Gimp,
cô nghĩ rằng cô nên cộng tất cả số đó lại. Thế là cô viết những con số khá
rời rạc vào một cuốn vở bài tập:
£80,000 và £4 phần trăm mỗi năm
= £80,000 x 4 ÷ 100 = £3,200.
Đó là tổng số thực sự thú vị đầu tiên mà cô từng thực hiện. Thế nhưng cô
Gimp khá bối rối khi Jean Elspeth đưa con số đó cho cha của cô xem.
Cụ MacKnackery, vốn đã từng là một người thật sự giàu có, lấy làm tiếc
rằng người mua lại cái nhà máy của ông đã không bao giờ sau đó làm ra
được những loại vải bao bì tốt như ông, và cả những dây bện cũng không
bền bằng.
Ông sống đến tám mươi tuổi và qua đời, để tiền của lại cho con trai ông,
Robert Duncan Donald David, cha của Jean Elspeth. Và khi ông này chết,
bà vợ Euphemia Tabitha thân yêu của ông cũng chết theo, để lại trên 80.000
bảng Anh (bởi vì, chao ôi, ông đã đánh mất một phần khá lớn trong số đó)
cho ba cô con gái của ông, Euphemia, Tabitha và Jean Elspeth.
Khi Jean Elspeth đã đủ lớn để ăn điểm tâm với cả nhà trong căn phòng
ăn rộng lớn có bốn cánh cửa sổ to đùng, cô thường ngồi đối diện với những
bức chân dung của ông nội, cha cô và mẹ cô. Chúng được treo trong những
cái khung nặng mạ vàng xinh đẹp trên bức tường đối diện với cửa sổ. Và
trong lúc Jean Elspeth đang ngồi trong chiếc ghế cao húp xì xụp món cháo
yến mạch một cách hối hả cho chóng hết – không phải là vì cô thích món
này mà là vì cô ghét bị phạt đứng ở góc tường nếu không ăn – cô thường
nhìn lên chúng.
Bức chân dung của ông nội to nhất trong số ba bức đó, và nó được treo
ngay chính giữa bức tường cao ngất, bên dưới đường gờ của trần nhà. Ông
là một người to lớn và bệ vệ, với bộ ria rậm và đôi mắt xanh sáng ngời,
lạnh lẽo. Ngón cái và ngón trỏ tay phải của ông cầm một sợi dây đồng hồ
dầy hiệu Albert, mà người họa sĩ đã thể hiện tài đến nỗi chỉ cần nhìn thoáng
qua, bạn có thể biết ngay đó là loại vàng mười tám cara. Ông được treo như
https://thuviensach.vn