Page 163 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 163
mắt xanh xám, Jean Elspeth lại ngăm ngăm và nhỏ nhắn, với đôi má hồng
hồng và cái mũi hơi nhọn. Và trong lúc nét mặt của Tabitha ít khi thay đổi,
nét mặt của Jean Elspeth giống như một hồ nước nhỏ thẫm màu trong một
buổi sáng tháng Tư. Đôi khi trông cô già hơn bất cứ ai trong số hai người
chị gần như cả vài thế kỷ, rồi có lúc trông cô như chẳng có tuổi tác gì hết.
Điều đó tùy thuộc vào việc cô đang làm gì – đang ngồi ăn tối vào lúc bảy
giờ trong những bữa tiệc lớn, với những vị khách như gia đình Bult, gia
đình McGaskin và bác sĩ Menzies, hay đang đơn giản tắm nắng một cách
lười nhát bên cửa sổ phòng ngủ. Đôi khi Jean Elspeth còn đi lang thang một
mình lên những ngọn đồi cách nhà chừng một hai dặm. Và trông cô không
có vẻ gì già hơn một bông hoa chuông hay hoa kim tước, khi cô đang ngồi
đong đưa trên bụi cây gần một tảng đá phủ địa ý nhú ra phân nửa khỏi đám
thạch nam.
Tuy nhiên, nét mặt cô hơi buồn, chưa bao giờ cô có vẻ tươi cười. Và mặc
dù (trong các bữa tiệc tối) cô chẻ đường ngôi thật thẳng ngay chính giữa, và
chải thật mượt mái tóc óng ánh như satin, đơn giản là cô không thể nhìn
vào những người được gọi là “thượng đẳng”. Ngoài ra, cô có một đôi môi
đỏ màu anh đào và đôi bàn tay táy máy nhanh nhẹn mà đôi khi cô buộc
phải nắm chặt vào nhau kẻo không chúng sẽ nói chuyện thậm chí còn
nhanh hơn cái lưỡi của cô.
Lúc bấy giờ trong ngôi nhà có lẽ không có ai nói nhiều, ngoại trừ hai
người hầu gái Sally và Nancy McGullie, cả hai là chị em họ với nhau. Thật
khó mà nói một cách chính xác là Eyphemia và Tabitha có khôn ngoan,
minh mẫn và có đầy những hiểu biết hữu ích hay không, chỉ đơn giản vì
ngoài những bữa ăn, họ rất ít khi mở miệng. Và không bao giờ hát. Điều
này có lẽ chỉ vì không thể nào giữ được tôn ti trật tự khi cái lưỡi của mọi
người cứ động đậy liên tục.
Nói nhiều còn lãng phí thời gian nữa, vì có rất ít người có thể đồng thời
vừa làm việc cần cù và vừa ba hoa lắm chuyện. Trong ngôi nhà này, mọi
https://thuviensach.vn