Page 215 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 215

hình dung được chuyện gì sẽ xảy ra nếu trời lạnh hoặc đổ mưa. Nhưng vì
                 khí trời rất ấm áp, bầu không gian cứ như là một màn sương màu sữa.


                    “Chiếc xe xuống dốc. Và khi nó quẹo qua bờ giậu, bà đã nhìn thấy dưới
                 ánh sao rạng rỡ người đang ngồi trên đó là ai. Cả con ngựa lẫn người xà ích

                 đều không nhìn thấy bà. Bà nhổm dậy và đuổi theo chiếc xe nhanh hết mức,

                 cố hét đến khan cả cổ: ‘Mẹ, Mẹ ơi!’

                    “Có lẽ tiếng kẽo kẹt của bánh xe và tiếng vó ngựa đã trùm lấp tiếng kêu

                 của bà. Nhưng bà vẫn giơ cao cái hộp đựng tiền, và dù nó bị quấn lại trong
                 chiếc khăn, cứ mỗi bước chân nó lại tạo nên một tiếng động lanh canh như

                 tiếng một con chim non sợ hãi, và ắt là điều này cuối cùng đã thu hút sự

                 chú ý của mẹ bà. Người quay đầu lại, há hốc miệng khi nhìn thấy bà – giờ
                 bà cũng đang nhìn thấy Người – rồi ngay lập tức nhổm người giật mạnh

                 đuôi áo choàng của người xà ích. Chiếc xe dừng lại…

                    “Và thế đó…” Bà cụ quay đầu lại nhìn quanh vùng  đất quê lần cuối.

                 “Câu chuyện là thế đó, Susan.”

                    Susan thở dài. “Cháu không thể nghĩ ra bà đã cảm thấy thế nào, bà ạ, khi

                 bà đã ngồi an toàn trên chiếc xe ngựa. Và cháu không thể…” Nói tới đây,
                 nó bắt đầu cười khe khẽ với mình, và đột nhiên im lặng. “Và cháu cũng

                 không thể nghĩ ra,” nó nói tiếp, “điều mà bà cô Jemima hẳn đã phải nghĩ tới

                 khi bà và Bà cố gõ cửa. Có lần bà đã kể cho cháu nghe rằng bà ấy mở cửa
                 sổ phòng ngủ ra khi nghe thấy tiếng gõ cửa, và nhìn ra ngoài với bộ đồ ngủ

                 của mình. Cháu cho là bà ấy gần như sợ chết khiếp như bà đã trải qua ở
                 giữa Những Vũ công đó.”


                    Lúc này cả hai đang đi xuống phía bên kia ngọn đồi, cách xa khỏi nông
                 trại và nhà thờ. Và họ chỉ có thể nhìn thấy cỗ xe ngựa của mình đang đậu ở

                 bên dưới, nhưng những vì sao đêm cũng đã hiện ra. Không thể có quang

                 cảnh  nào  thanh  bình  hơn  thế.  Những  thân  cây  tuyết  tùng  ánh  bạc  xung
                 quanh họ đứng lặng im bên dưới bầu trời xanh mờ thăm thẳm, khoác lên

                 người chúng chiếc áo kết lại từ những chiếc lá tí hon, và những con thỏ

                 đang nô đùa giữa những lùm cây kim tước hoa và cây tùng bách.






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220