Page 217 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 217
Chiếc áo khoác thần kỳ
Một sáng tháng Năm nọ, đô đốc Rumbold bước ra khỏi chiếc xe ngựa
bốn bánh ở góc đường Pall Mall, mang theo một gói giấy nâu nhỏ. Ông
chẳng biết vì sao ông không bảo người đánh xe trông còn già hơn cả con
ngựa của ông ta, lúc này đang khom người trên cái gói, đưa ông tới chính
xác nơi mà ông muốn đến. Ông trả tiền xe cho ông già, rồi trả thêm sáu xu
tiền thưởng nữa.
“Cám ơn.” Ông già đánh xe nói với một cái gật đầu khẽ, rồi quay xe lại
tiếp tục đi. Đô đốc Rumbold không hẳn là một người to béo, nhưng trong
bộ đồng phục hải quân xanh biển, đôi giày sạch sẽ và cái mũ quả dưa nâu,
trông ông cũng khá tròn trịa. Gương mặt to lớn của ông đỏ ửng như một
quả cà chua bên trên cái cổ cồn linen trắng và cái nơ thủy thủ trắng sọc
xanh. Ông ôm chặt cái gói vào hông rồi bước nhanh, xuôi xuống đường
Pall Mall.
Ông không nhìn nghiêng liếc dọc gì cả, chỉ hướng thẳng đôi mắt xanh
biếc về phía trước. Ông cũng không biểu lộ một dấu hiệu nào khi thoáng
nhìn thấy một người bạn già đang khua một cái gậy đầu bịt bạc về phía ông
từ bên dưới cái mui của một cỗ xe ngựa hai bánh rằng mình nhận ra ông ta.
Vào buổi sáng đặc biệt này – khi những ngôi nhà và cửa hiệu trông có vẻ
vui tươi trong ánh nắng xuân – Đô đốc Rumbold muốn được để yên. Ông
đi tiếp về phía trước, mắt nhìn thẳng, môi mím chặt, như thể ông đang bước
trong giấc ngủ.
https://thuviensach.vn