Page 274 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 274

“Chà,” John tự nhủ khi tiếp tục quan sát ông ta, “nếu ông lão bất lương
                 này không phải là Vua Cá mà bài thơ nhắc đến thì mình sẽ ăn mấy cái nút

                 áo của mình.” Đó không phải là một lời hứa dễ thực hiện, vì lúc này John

                 chẳng có một cái nút áo nào. Không có gì dễ dàng hơn là việc cái bộ não cá
                 đang đói ngấu của anh quyết định sẽ táp con sâu cùng với cơ hội sẽ xảy đến

                 sau đó. Anh khao khát vô kể được trở về nhà; được trở lại nguyên hình như

                 cũ – nhưng chỉ khi (dường như khi là cá John ngoan cố hơn so với khi là
                 người), chỉ khi cô gái xinh đẹp đó thoát khỏi cái đuôi cá của nàng. Và làm

                 sao có hy vọng đạt được những điều đó nếu anh từ bỏ cơ hội gặp Vua Cá
                 này để tìm ra lọ “thuốc cao” mà bài thơ nhắc tới? Mọi việc xảy ra nhanh

                 chóng thật!

                    Nếu không có gì xảy ra để cắt ngang những suy nghĩ này, có lẽ John sẽ

                 suy nghĩ khá lâu. Nhưng ngay lúc đó một con cá rô tinh mắt đang bơi tới

                 chỗ John và đã trông thấy miếng mồi ngon lành đang ngọ nguậy trong làn
                 nước trong vắt như gương. Ngay khi thoáng thấy nó, John không còn do dự

                 gì nữa. Với cái mồm há rộng và một cú quẫy đuôi mạnh, anh phóng tới con
                 sâu. Một cơn đau nhói lan đi khắp cơ thể của anh. Anh bị lôi ra khỏi mặt

                 nước vào không khí. Kế tiếp, anh nhận thấy mình đang nằm thở hổn hển

                 trong đám cỏ xanh rì mọc kế bên bờ nước. Nhưng lão ngư ông già đã bắt
                 anh thậm chí còn thành thạo nghề câu hơn cả John Cobbler. Hầu như ngay

                 trước khi John có thể nấc lên tiếng thứ hai, cái lưỡi câu đã được gỡ ra khỏi

                 miệng của anh.

                    Anh được bao bọc từ đầu tới đuôi bằng những lớp rêu xanh mát lạnh,

                 một cái thòng lọng thít chặt vào đuôi anh, và John tội nghiệp bị dốc ngược
                 đầu lại dưới những ngón tay dài xương xẩu của lão ngư ông, rồi bị xách đi

                 tới một nơi nào đó mà anh không thể biết. Những ý nghĩ mơ hồ, ít ỏi và

                 nghiêm trang lướt qua cái đầu đang há hốc mồm và thở hổn hển của anh
                 trong chuyến hành trình thê thảm này.


                    Vua Cá, người đã bắt anh, sống trong một ngôi nhà đá thấp được bao
                 quanh ba phía bởi một hồ nước, và cách không xa ngôi nhà của lão phù

                 thủy. Những vòi nước phun nước trong những căn phòng trống, và nước





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   269   270   271   272   273   274   275   276   277   278   279