Page 350 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 350

Những con vật hoang dã mà trước đó khá lâu đã phát hiện ra cô ở cái
                 chốn này được thuần hóa một cách lạ lùng. Chúng chẳng buồn bỏ chạy mà

                 chỉ quay nghiêng lại quan sát cô khi cô bước qua, những con chim chỉ cách

                 cô hơn tầm tay với chút ít vẫn tiếp tục nhảy loi choi kiếm mồi. Với một sự
                 tò mò lạ lùng, Alice cố tới càng gần càng tốt một con thỏ đực to lớn đang

                 ngồi nhai nhóp nhép bên dưới một chỗ hổng của hàng rào. Cô thành công

                 tới mức nó thật sự cho cô cào lên cái đầu và vuốt ve đôi tai dài của nó.

                    “Chà,” cô nghĩ với một tiếng thở dài khi đứng lên, “không cần phải sợ

                 lắm trong ngôi nhà của người bà tám đời này nếu như những con thỏ quen
                 người đến thế. Tạm biệt nhé,” cô thì thầm với con vật. “Tao hy vọng sẽ

                 chóng gặp lại mày.” Và cô tiếp tục đi.

                    Thỉnh thoảng một cây táo gai lưng gù xuất hiện trong tầm mắt, và thỉnh

                 thoảng  là  một  cây  nhựa  ruồi.  Cách  đây  lâu  rồi,  Alice  có  nghe  nói  rằng
                 những cây nhựa ruồi thông minh đến mức chúng không mọc gai ở những

                 chỗ mà thú vật không thể làm hại đến lá non của chúng. Những cây nhựa

                 ruồi này dường như chẳng có một cái gai nào, còn những cây táo gai, bất
                 chấp lớp áo lá xanh sáng của chúng vẫn đang lấp ló những chồi non, đều có

                 một thân hình vặn vẹo như thể có những đứa bé nghịch ngợm nào đó đã
                 thắt những nút dây lên chúng khi chúng còn non. Nhưng không khí yên tĩnh

                 này mới dịu ngọt làm sao. Thật sự dịu ngọt, đến nỗi con đường lặng lẽ này,

                 với những cành lá to lớn và những khoảng trống xanh màu mắt trẻ thơ trên
                 đầu, đã làm cô yên lòng trở lại, và cô hầu như đã quên khuấy mất người mẹ

                 đỡ đầu của mình khi một cỗ xe ngựa đột ngột hiện ra giữa những hàng cây.

                    Có lẽ đó không thật sự là một cỗ xe ngựa mà chỉ là một cái thùng xe lớn

                 sơn màu đỏ son và vàng đã phôi phai do hai con ngựa màu kem kéo. Trên

                 thùng xe là người đánh xe trong một bộ chế phục màu dâu, và bên cạnh ông
                 ta là một người hầu. Điều thật sự kỳ lạ là chiếc xe này đang êm ru lăn bánh

                 trên một con đường vòng cung mọc đầy rêu và cỏ dại đến mức hầu như

                 không phân biệt được với màu xanh của thảm cỏ. Alice không biết làm gì
                 khác ngoài việc nhìn nó tiến tới gần chỗ cô đang đứng, sát bên một thân sồi

                 có lớp vỏ nhăn nheo đang xòa nhánh trên đầu. Đây hẳn là chiếc xe của





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   345   346   347   348   349   350   351   352   353   354   355