Page 345 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 345

Thế nhưng kế hoạch của họ đã được bàn thảo và ấn định nhiều lần. Tất
                 nhiên Alice phải đón một cỗ xe ngựa từ nhà ga, dù giá tiền mắc đến đâu.

                 Sau khi bảo với người đánh xe khi nào cô sẽ lại cần tới ông ta, cô sẽ chui

                 vào xe và mẹ cô sẽ chờ cô trong một căn phòng của quán trọ làng quê cho
                 tới khi cô quay lại vào lúc xế chiều. Khi đó mọi việc sẽ an toàn qua đi. Và

                 việc hình dung ra niềm vui được trông thấy lại tất cả những đồng cỏ, rừng

                 cây lướt ngược lại trên chuyến quay về khiến Alice gần như muốn bệnh.

                    Lo lắng như thế thật là phi lý. Alice đã tự nhủ với mình hàng trăm lần

                 như thế. Nhưng chẳng ích gì. Cái ý nghĩ về người bà – cố, sơ, sờ, sẫm gì đó
                 – tám đời của cô phủ đầy trái tim cô một linh cảm lạ lùng. Giá mà cô cứng

                 cỏi một tí; giá mà bà cụ già khú đế, cũng là người mẹ đỡ đầu của cô, mời cả
                 mẹ cô cùng đi; giá mà trái tim cô đừng đập rộn lên như thế; giá mà có một

                 cái bánh xe văng ra khỏi con tàu!

                    Nói cho cùng, Alice chưa bao giờ gặp mẹ đỡ đầu của mình trước đó.

                 Thậm chí ngay cả lúc này cô cũng không thể hoàn toàn chắc chắn rằng

                 mình có tính đúng về số đời của người bà này hay không nữa. Ngay cả
                 những người cứng cỏi nhất, cô cho là thế, cũng không thường xuyên được

                 mời dùng trà một cách đột ngột bởi một người bà có tới ba trăm bốn mươi
                 chín tuổi đời. Và không chỉ có thế, vì ngày hôm nay – chính cái ngày thứ

                 Bảy này – cũng là ngày sinh nhật của mẹ đỡ đầu của cô: ngày sinh nhật thứ

                 ba trăm năm mươi!

                    Bất cứ khi nào Alice nhớ tới điều này, một nụ cười mơ hồ len lén hiện ra

                 trên nét mặt của cô. Ở tuổi mười bảy, một ngày sinh nhật thật sự là một “sự
                 kiện”. Cuộc đời trôi nhanh. Bạn đang nhổ giò lớn lên như một dây đậu. Tóc

                 bạn được “bới lên”, những cái váy của bạn bị “kéo dài xuống”, và chẳng

                 bao lâu bạn sẽ “hẹn hò”. Nói cách khác là bạn bắt đầu thật sự trở thành
                 “người lớn”. Nhưng ba trăm năm mươi tuổi! Chắc chắn là trước khi tới lúc

                 đó… Thậm chí cũng khó mà xác định bạn hoàn toàn có quyền hay không.

                 Chắc chắn là không thể có bất kỳ kiểu thay đổi nào vào lúc đó! Chắc chắn
                 là không!








                                                                                                     https://thuviensach.vn
   340   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350