Page 342 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 342

Vài hôm sau, khi bà Chauncey đang ngồi trong chính căn phòng mà cô
                 em dâu đã viết lá thư mời, nhìn ra mặt nước bình yên của vịnh English

                 Channel và vầng mặt trời dịu dàng tỏa nắng trên bầu trời, lá thư của ông

                 Cullings tới nơi. Nó được viết bằng bút chì trên lưng của một vỏ hộp bánh.

                    “Bà thân mến, tôi xin được gửi thư này tới bà để báo về con vật mà tôi

                 đã cố giúp nhét vào giỏ. Nó đã quay lại ngôi nhà trống theo đường ray và
                 bắt một số gà mái ở làng hồi khuya hôm Chủ nhật. Tôi nhìn thấy nó đang

                 ngồi xổm trong phòng khách đầy gió nhìn ra tôi một cách độc ác đến nỗi

                 máu tôi muốn đông lại trong mạch máu, và những ánh đèn và những tiếng
                 kêu rền rĩ mà tôi không bao giờ hy vọng nghe thấy lại ở một ngôi nhà của

                 người theo đạo. Và bà cụ ở Hogges Bottom ngồi ở ngay cổng tôi nói rằng
                 chỗ đó không tốt và con mèo đó đã bị ma thuật phù chú. Ông Flint chủ tiệm

                 thịt cũng đồng ý với tôi rằng bây giờ chỉ còn một cách duy nhất và như tôi

                 đã nói, tôi rất sẵn lòng thuê lại ngôi nhà với một giá thấp khi xét tới tiếng
                 xấu của nó ở những vùng quanh làng Haggordsdon này. Tôi mong nhận

                 được hồi âm của bà. Trân trọng. William Cullings.”

                    Khi nhìn bà Chauncey, bạn có thể cho rằng bà là một người cứng cỏi.

                 Bạn có thể cho rằng lời ám chỉ thô lỗ về tiếng xấu của ngôi nhà gia tộc của
                 bà hẳn phải làm cho bà xấu hổ vô kể. Dù sao đi nữa, bà không bao giờ đưa

                 lá thư đó cho cô em dâu đọc và cũng không trả lời trong suốt nhiều ngày.

                 Bà ngồi ở chỗ dạo chơi, nhìn ra biển khơi và triền miên suy ngẫm trong bầu
                 không khí ấm áp, thơm mặn mùi biển. Đó là một vấn đề đau đớn. Nhưng

                 cuối cùng bà thở dài với chính mình, “Không, nó phải đi theo con đường

                 của nó, ta đã làm hết khả năng vì nó.”

                    Bà Chauncey không bao giờ quay lại Post Houses. Cuối cùng bà bán cả

                 ngôi nhà và khu vườn với một số tiền nhỏ mọn cho ông Cullings. Lúc đó,
                 Sam đã biến mất và không còn ai trông thấy nó nữa. Nó đã đi theo con

                 đường riêng của nó.

                    Bà Chauncey vẫn nhớ tới nó. Bất cứ khi nào có tiếng vỗ cánh mơ hồ của

                 một  con  chim  mòng  biển  vọng  xuống  từ  không  trung  trên  đầu  bà,  hoặc







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   337   338   339   340   341   342   343   344   345   346   347